"Đào học tỷ, tháng 11 có tuyết cũng quá sớm rồi! Với lại, Trái Đất đang nóng lên, ngày hôm nay thấp nhất cũng chỉ 20 độ. Tuyết rơi ở nhiệt độ này thật vô lý! Ơ? Đào học tỷ, chị không thấy lạnh sao?" - Lương Ưu Tú thấy trời trở tuyết lạnh thấu xương, so với mùa đông tuyết rơi bình thường còn lạnh hơn. Nhưng Đào Tuyết Ương giống như chẳng có chút cảm giác lạnh.
"Bởi vì, tuyết này rất ấm. Không lẽ chị ấy đến rồi?" - Đào Tuyết Ương đưa tay đón lấy một hạt tuyết. Có thể làm cho nàng đứng giữa trời đầy tuyết, nhưng cảm thấy rất ấm áp chỉ có một người làm. Lương Ưu Tú đứng một bên càng nghe càng lạ, tuyết ấm?
Đào Tuyết Ương còn đang miên man suy nghĩ, bỗng nhiên có một bóng trắng xuất hiện đứng trước mặt nàng. Người vừa xuất hiện ôm chặt Đào Tuyết Ương, cả hai té xuống đất. Mặt đất bây giờ đã phủ đầy tuyết, té xuống lập tức sẽ chìm vào trong.
"Yuki~~~ Lỵ Hương đã tìm được em rồi, Yuki~~~" - Cả người Đào Tuyết Ương bị cô gái đó đè lên, còn dùng sức cọ tới cọ lui.
Lương Ưu Tú nhìn thấy, giữa đường mà làm cái hình ảnh này thật không thích hợp. Thế nhưng hắn dùng cách nào để cứu học tỷ đây? Lập tức kéo cô ấy ra sao? Làm vậy có vẻ không được tốt, với lại cô ấy đang chơi cosplay sao? Mái tóc dài màu trắng xóa, xõa xuống giống như muốn dung hòa với tuyết.
"Lỵ Hương, chị đứng lên trước đã." - Đào Tuyết Ương cũng thấy, hai cô gái nằm giữa đường cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-duong-nhan-va-thien-su-tieu-thu/1102708/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.