Nhưng trước khi đi ngắm sao băng, Nhan Linh vẫn còn việc khác phải làm.
Cơn ho của Thư Vân vẫn chưa dứt, Nhan Linh dự định đưa mẹ đi kiểm tra sức khỏe. Trần Trạc Thanh đã sắp xếp mọi thứ ở bệnh viện từ trước.
Thời gian hẹn là thứ Hai tuần sau.
Hôm đó, Nhan Linh xin nghỉ để đưa Thư Vân đi khám, Trần Trạc Thanh cũng đi cùng cô.
Các hạng mục kiểm tra khá nhiều, phải đến ngày mai mới có kết quả.
Sau khi kiểm tra xong, thấy Thư Vân vẫn ho, Nhan Linh đi tìm cây nước nóng ở sảnh bệnh viện.
Cô vừa rót nước xong, vừa xoay người thì vô tình đụng trúng một người phía sau, nước văng lên áo đối phương.
“Xin lỗi.”
“Không sao.”
Là giọng nói của một người đàn ông lạ.
Chất giọng trầm ấm nhưng có chút lạnh lùng, dễ nghe một cách đặc biệt.
Nhan Linh chợt nhớ đến một câu văn từng đọc trong sách:
— “Suối chảy qua đá, leng keng vang vọng.”
Cô ngẩng lên, đập vào mắt là một người đàn ông khoác áo blouse trắng. Dáng người cao ráo, đồng phục bác sĩ bình thường khoác lên người anh lại toát ra khí chất thanh lạnh, như thể tách biệt khỏi thế giới xung quanh.
Chủ nhân của chiếc áo blouse này, ngoại hình cũng vô cùng xuất sắc.
Đường nét sắc sảo, đôi mày rậm, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng tinh tế. Ngay chóp mũi có một nốt ruồi nhỏ, không quá nổi bật nhưng lại càng tôn lên vẻ đẹp của anh.
Thêm vào đó, đôi mắt đào hoa hơi cụp xuống, vẻ lạnh lùng nhưng lại mang nét quyến rũ mơ hồ.
Trừ Trần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-vang-ky-uc-nguyet-tam-tinh/2068901/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.