Ngày hôm sau.
Nhan Linh đang ăn sáng thì nhận được tin nhắn từ Trần Trạc Thanh. Nội dung chỉ ngắn gọn hai chữ: [Đến rồi.]
Tối hôm qua, cả hai đã hẹn nhau 9 giờ sáng nay, anh sẽ đợi dưới chung cư của cô.
Nhan Linh uống nốt ngụm cuối cùng của ly sữa đậu nành, sau đó lau miệng, nói với Thư Vân rằng cô sắp đi.
Thư Vân gọi cô lại, nói không biết Trần Trạc Thanh đã ăn sáng chưa, bảo cô mang chút đồ ăn cho anh.
“Thanh niên các con bây giờ toàn bỏ bữa sáng, như vậy không tốt cho sức khỏe.”
Đi xuống lầu, Nhan Linh gặp Trần Trạc Thanh liền chuyển lời của mẹ mình.
Trần Trạc Thanh lại cảm thấy bất ngờ khi biết rằng Thư Vân còn quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Nhan Linh nói, “Sáng nay mẹ em dậy sớm làm sủi cảo. Tổng giám đốc Trần, anh có nể mặt ăn một chút không?”
Trần Trạc Thanh cúi nhìn hộp đồ ăn cô vừa dúi vào tay anh. Bên trong là những chiếc bánh bao to tròn, đầy nhân, nhìn qua cũng phải hơn chục cái, hình dáng rất đẹp mắt.
Trần Trạc Thanh hỏi: “Em đã ăn chưa?”
Nhan Linh: “Em ăn rồi, tất cả đều dành cho anh.”
Cô mở sẵn đôi đũa dùng một lần và đưa cho anh: “Anh cứ ăn trước đi, dọn đồ không gấp đâu. Đợi anh ăn xong chúng ta đi.”
Trần Trạc Thanh: “Ừm.”
Nhan Linh ngồi vào ghế phụ, vừa nhắn tin với Tư Kỳ, vừa thi thoảng nhìn sang anh.
Người đàn ông cúi đầu, hàng mi đen dày rậm khiến người khác không khỏi ghen tị.
Anh nhai chậm rãi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-vang-ky-uc-nguyet-tam-tinh/2068983/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.