Tiểu hoàng đế đang quỳ trước bệ thờ linh vị các tiên đế, vẻ mặt trầm tư, pha trộn những nét ảo não bất nhẫn thì Tổng tài Thái Minh Công bước vào.
Tiểu hoàng đế nghe tiếng động sau lưng mình liền ngoảnh mặt quay lại. Nét rồng sa sầm hẳn lại khi nhận ra Tổng tài Thái Minh Công.
- Đại tổng quản dám vô lễ, tự tiện bước vào thái miếu trong lúc trẫm đang tế vong linh Tiên đế.
Nghe Tiểu hoàng đế phán xét bằng chất giọng gay gắt, Tổng tài Thái Minh Công chẳng hiểu lộ một chút gì lên mặt mà còn khinh khỉnh điểm một nụ cười khinh thị :
- Bổn Tổng quản đến đây theo lịnh của Vương gia.
Y gác phất trần lên vai :
- Vương gia cho mời Hoàng thượng đến bái kiến.
Tiểu hoàng đế cau mày :
- Vương gia cho mời trẫm? Quân thần mà lại mời Thiên tử đến bái kiến sao? Trên đời có chuyện đó à?
- Đó là ý của Vương gia. Nếu Hoàng thượng không đến thì đừng trách người.
Tổng tài Thái Minh Công vừa dứt lời thì Vương Mãng đẩy cửa bước vào.
Tổng tài Thái Minh Công liền quì mọp xuống :
- Bái kiến Vương gia.
- Đại tổng quản hãy đứng lên đi!
- Đa tạ Vương gia!
Vương Mãng nhìn Tiểu hoàng đế :
- Bổn Vương cho mời Hoàng thượng, sao Hoàng thượng lại không đến?
Tiểu hoàng đế thở dài :
- Ta đường đường là một Thiên tử, đâu thể nào đến bái kiến Vương gia. Nếu làm như vậy, quần thần đâu còn nể phục ta, tôn ty triều nội không nghiêm thì sao có thể cai tri bá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055409/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.