Nhĩ Lan chưa kịp phản ứng đã bị lão quái Hắc Lâu giáo chủ phóng khí điểm chỉ vào ba trọng huyệt, rồi như con mèo vồ chú chuột nhắt, nhấc bổng nàng vác lên vai.
Lão hú vang một tiếng, nện chưởng xuống mặt đá, thân ảnh bắn vụt lên cao như chiếc pháo thăng thiên, lướt qua ô cửa tò vò phía trên Hắc lâu đài.
Mặc dù hai chân đã bị tàn phế nhưng xem chừng khinh công của lão quái vẫn cao thâm không một ai trong giang hồ có thể sánh bằng. Gió thổi mát lạnh, cùng với những âm thanh ầm ầm như núi lỡ, khiến nàng không khỏi thất sắc, hồn phi phách lạc. Tiếng gió ù ù rít bên mang tai, và khi lão quái đặt nàng xuống, Nhĩ Lan mới biết mình đã được đưa ra ngoài bãi biển.
Nàng ngoảnh mặt quay lại, từng bụm khói đen đang bốc lên phía xa, chứng tỏ Hắc lâu đài và Nhạn động đã chìm trong biển lửa nham thạch.
Nhĩ Lan nghiến răng, gằn giọng nói :
- Lão quỷ đã bội tín để Thế Lãm lại Hắc lâu đài.
Lão quái ngửa mặt cười khằng khặc, rồi nói :
- Chứ mỹ nữ bắt lão phu mang theo gã tiểu tử đó để làm gì. Có mang gã đi, gã cũng không thể sống được.
- Lão đã làm gì Thế Lãm?
- Lão phu đã đoạn cốt gã rồi.
Nhĩ Lan cau mày, rít lên the thé :
- Tại sao lão quỷ lại làm như vậy!
Lão quái ngồi bệt xuống bên nàng :
- Chà, chẳng lẽ một mỹ nhân mà tới hai nam nhân sao?
Nhĩ Lan há hốc miệng :
- Lão nói như vậy là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055412/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.