Kẹt...
Cánh cửa thư phòng của Thế Lãm từ từ hé mở, một lão bà len vào, dáng người lọm khọm ví như cành cây khô rệu rã sắp gãy ngang cố lê đến bên chiếc tràng kỷ. Lão bà nhìn Hoàng Thế Lãm đang nhắm mắt, gác tay lên trán mà lắc đầu lẩm nhẩm nói :
- Ái chà, Truy Hình Tướng Án Sát đường chắc mệt nhọc lắm mới đến được tòa bí cung này.
Lão bà vừa dứt lời Thế Lãm đã ngồi nhỏm dậy. Chàng mở bừng hai con ngươi như người mê sảng chăm chú nhìn lão bà.
- Ý...
Lão bà ngạc nhiên thốt lên một tiếng rồi nói tiếp :
- Bà già này tưởng Hoàng tướng đã yên giấc rồi đấy.
Thế Lãm nhoẻn miệng nặn ra một nụ cười ngượng ngập :
- Vãn bối lại tưởng giai nhân nào đó đột nhập thư phòng mình, hóa ra là một lão nhân.
Chàng thả chân xuống tràng kỷ, đến ngồi bên chiếc bàn có sẵn văn phòng tứ bửu.
Lão bà cũng bước đến ngồi đối diện với Thế Lãm, cất giọng nhừa nhựa nói :
- Lão được Lan Hoa cung chủ lịnh đến phục vụ Hoàng tướng.
Thế Lãm nhún vai :
- Ái chà, Lan Hoa cung chủ sao lại có thể lịnh cho lão bà đến phục vụ một kẻ hậu sinh như vãn bối được chứ. Trong Lan Hoa cung đâu thiếu người, và chắc chắn không thể thiếu giai nhân.
Thế Lãm rút một tấm giấy trắng trải lên mặt bàn, cầm luôn cây bút lông, trầm tư suy nghĩ.
Lão bà nhìn chàng hỏi :
- Hoàng tướng tính đặt thơ đấy à?
- Vãn bối đang ngẫu hứng, tuy không có thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055429/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.