Bạch Hoa Lan chẳng hề có ý phòng bị với Thế Lãm, hai người song hành rời Nguyệt Tình lầu. Thấy thái độ của đối phương không hề có ý niệm coi mình là đối thủ, Thế Lãm cũng chẳng màng đến việc phải cảnh giác với Bạch Hoa Lan.
Bạch Hoa Lan bất chợt gia tăng cước tốc, Thế Lãm bắt buộc phải chạy theo nàng. Càng trổ thuật khinh công, Thế Lãm càng nảy sinh ý niệm vị Bạch Hoa Lan này đang thử khinh thuật của mình, nên càng lúc càng chạy nhanh hơn.
Thế Lãm mỉm cười, hai tay vẫn thong dong để sau thắt lưng. Chàng lướt lên sát bên Bạch Hoa Lan nhỏ nhẹ nói :
- Bạch Hoa Lan sứ giả cũng xuất thân từ Du Môn.
Bạch Hoa Lan quay sang Thế Lãm :
- Truy Hình Tướng nhận ra bí thuật khinh pháp của tôi?
- Tại hạ đã được thấy Yến Nhi và Mẫn Cơ thi triển thuật pháp Du hành của Du Môn.
- Truy Hình Tướng thật là tinh mắt.
Hai người thi triển khinh công như hai ảnh ảo mờ mờ, thấy bóng mà chẳng thấy hình, nhưng xem chừng phong thái của Thế Lãm vẫn ung dung tự tại chẳng tỏ ra nhọc sức phải bám theo Bạch Hoa Lan.
Chẳng mấy chốc, hai người đã đặt chân đến bờ sông Hoàng Tử.
Bạch Hoa Lan dừng bước, quay sang Thế Lãm :
- Khinh pháp của Truy Hình Tướng thật là lợi hại.
- Bạch Hoa Lan sứ giả quá khen, tại hạ đang muốn hụt hơi vì phải bám theo chân sứ giả đấy.
Bạch Hoa Lan nhướng đôi mày lá liễu nhìn Hoàng Thế Lãm. Thấy Bạch Hoa Lan sứ giả nhướng mày,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055430/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.