Cỗ xe vừa dừng bánh, Yến Nhi thò đầu ra nhìn. Nàng phát hiện ngay tấm liễn với hai hàng chữ thảo viết cầu kỳ.
“Giai nhân đối tửu mê hồn khách
Anh hùng diện ngộ Nguyệt Tình lầu.”
Nàng chưa kịp hỏi Hoàng Thế Lãm đây là đâu thì cửa xe đã được hai nàng kỹ nữ mở ra.
Hoàng Thế Lãm đứng ngay bên cạnh hai nàng kỹ nữ đó, nhoẻn miệng cười, nói với Yến Nhi và Mẫn Cơ :
- Thỉnh nhị vị tiểu thư xuống xe!
Mẫn Cơ cau mày nhìn chăm chăm vào tấm bảng sơn son thiếp vàng khắc ba chữ nổi trên các nền trăng khuyết.
“Nguyệt Tình lầu”
Thấy Yến Nhi và Mẫn Cơ lưỡng lự, Hoàng Thế Lãm hối thúc luôn :
- Nhị vị tiểu thư tính ngồi mãi trên xe à?
Mẫn Cơ nhìn qua Yến Nhi rồi mới chịu bước xuống. Yến Nhi theo chân nàng.
Hai nàng kỹ nữ nép qua bên nhường đường cho Yến Nhi và Mẫn Cơ. Một người nhỏ nhẹ nói :
- Thỉnh nhị vị tiểu thư vào trong lầu.
Nàng kỹ nữ vừa nói vừa liếc trộm Hoàng Thế Lãm với con mắt lấm lét pha trộn những tia nhãn quang bất nhẫn.
Yến Nhi bước đến cạnh bên Thế Lãm :
- Hoàng công tử sao lại chọn chốn này nghỉ chân. Nơi đây không tiện cho tỷ muội chúng tôi dừng chân.
Thế Lãm nhún vai, đáp lời nàng :
- Ậy, rồi nhị vị cô nương sẽ hiểu lý do vì sao tại hạ dừng ngựa chốn này.
Chàng nắm tay Yến Nhi và Mẫn Cơ tiến luôn vào tòa Nguyệt Tình lầu. Hai nàng vốn đã thay trang phục kỳ nữ, trang phục kỳ nữ lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-cuu-ky/1055432/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.