Mới đó mà đã giữa trưa.
Phó Hàn Tranh vẫn còn đang trong cuộc họp với một nhóm giám đốc điều hành để thảo luận về một số dự án lớn dự kiến sẽ hợp tác với tập đoàn Uy Nhĩ. Mọi người ai cũng đói đến chóng mặt hoa mắt nhưng chẳng có ai dám lên tiếng.
Mãi cho đến khi điện thoại của Phó Hàn Tranh vang lên, anh mới bảo tạm dừng cuộc họp lại, nhấc máy lên nghe.
"Tối hôm qua tôi có chuẩn bị cơm trưa cho anh, sáng nay anh có mang theo không?"
"Ừ, anh có." Phó Hàn Tranh ôn nhu trả lời.
Mọi người vừa thở phào nhẹ nhõm vừa kinh hãi nhìn sếp trả lời điện thoại. Vừa rồi còn họp với gương mặt lạnh tanh, vậy mà khi nghe điện thoại sắc mặt cùng giọng nói lại thay đổi hẳn. Giọng điệu này, nhẹ nhàng như gió xuân tháng ba, khác xa với giọng điệu trong buổi họp vừa rồi. Có lẽ nào người gọi điện kia là bạn gái bí ẩn trong truyền thuyết của tổng tài?
* * *
"Anh đã ăn chưa?" Cố Vi Vi hỏi, cô vì lo lắng nên mới gọi điện hỏi thăm anh.
".. Anh ăn ngay đây." Phó Hàn Tranh có chút chột dạ.
"Còn có thuốc dạ dày nữa, anh cũng nhớ uống." Cố Vi Vi dặn dò.
Quả nhiên không có ai nhắc nhở anh cũng quên luôn cả việc ăn cơm và uống thuốc.
"Được." Phó Hàn Tranh cười vui vẻ, tiện thể hỏi cô, "Em thì sao, đã ăn chưa?"
"Tôi cũng đang ăn." Cố Vi Vi nói xong, giọng điệu lại nghiêm nghị, "Hiện tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-hon-ngot-sung-dai-tai-phiet-tieu-kieu-the/1490310/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.