Tiếp tục với tốc độ này, rất có thể sẽ là sẽ xếp hạng từ dưới lên thôi.
Xung quanh có người quay phim nên cậu không dám tùy tiện vận dụng tu vi. Điều này khiến cậu gấp gáp lo lắng hơn.
Đột nhiên trong đầu cậu hiện ra một ý tưởng tốt.
Nâng giỏ trái cây nhỏ lên, cậu gọi Vương Tâm Như bằng giọng sữa non nớt. “Chị, em muốn qua đó xem thử.”
Vương Tâm Như dừng động tác trong tay, xoay người đáp lại.
“Không được, em phải đi theo chị nhặt táo, đừng đi đâu cả.”
Dứt lời, cô ấy giơ kéo lên tiếp tục ra sức cắt táo.
Nửa giờ trôi qua.
Giỏ trái cây của "nhóm Kha béo" chỉ chứa một đống táo nhỏ.
Tiểu Kha âm thầm thở dài.
Lần này không thể dựa vào chị gái được, bằng không sẽ thật sự đứng cuối bảng mất.
Nhìn quanh bốn phía, trong mắt cậu hiện lên một tia sáng xảo quyệt. Thừa dịp chị gái không chú ý, Tiểu Kha nhấc chân chạy về phía xa. Một người quay phim sau khi nhìn thấy, lập tức đứng dậy đuổi theo.
Hai người một lớn một nhỏ xuyên qua rừng cây ăn quả, rất nhanh đã đi tới góc vườn.
Chờ Tiểu Kha dừng bước, người quay phim đã mệt đến thở hồng hộc.
Anh ta không khỏi phàn nàn trong lòng.
"Chân của thằng nhóc này là một cỗ máy chuyển động vĩnh viễn à, nên nó có thể chạy được nhanh như thế đúng không?"
Tiểu Kha quay đầu cười ngọt ngào, nhẹ giọng hỏi anh ta. “Chú quay phim, trong mắt cháu có cái gì không?”
Vẻ mặt người quay phim trì trệ, sau đó cẩn thận nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-may-tu-tien/781704/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.