Ngủ đến nửa buổi chiều thì tỉnh, toàn thân Đường Chung toàn mồ hôi, lấy thêm hai viên thuốc, tỉnh tỉnh mê mê ra ngoài tìm đồ ăn.
Tiền Tiểu Đóa vừa đưa nguyên liệu nấu ăn đến cửa, sau khi bước vào, đôi con ngươi giảo hoạt xoay một cái: “Có đàn ông từng tới!”
Đường Chung bị dọa tỉnh: “Sao cậu biết?”
Tiền Tiểu Đóa chỉ vào áo khoác màu đen chỗ cửa: “Nhìn size này là biết không phải của cậu rồi.”
Nhìn chằm chằm vào áo khoác đã gấp lại đặt ở nơi dễ thấy mà ngẩn ra, Đường Chung mới phát hiện Doãn Kham rời đi mà không đem theo nó.
Tiền Tiểu Đóa trong bếp bắt đầu suy nghĩ lung tung: “Là của alpha đúng không? Doãn nhị thiếu?”
Đường Chung phờ phạc ngắt lá rau: “Không phải.”
“Thế là Doãn đại thiếu?”
Đường Chung không lên tiếng.
“Vậy được rồi.” Tiền Tiểu Đóa đột nhiên vui vẻ hẳn lên, “Các cậu làm hòa rồi à?”
Đường Chung lắc đầu: “Kẹo Hồ Lô ăn nhầm thuốc chuột, anh ấy giúp tôi đưa đến bệnh viện.”
Tiền Tiểu Đóa bị mấy chuyện kia hấp dẫn lực chú ý, lúc này mới phát hiện Kẹo Hồ Lô không ở nhà, nghe nói đã rửa ruột thoát khỏi cơn nguy kịch thì thở phào nhẹ nhõm, nói: “Bình thường tôi thấy khẩu vị của nó cũng không tốt đến thế, trong bát hay để thừa đồ ăn, chẳng lẽ thuốc chuột còn thơm hơn thức ăn cho chó?”
Đường Chung: “…”
Tiền Tiểu Đóa sợ ảnh hưởng đến cậu nghỉ ngơi nên không ở lại lâu.
Đi lên thả một lọ vitamin xuống, nói là chị Phùng trích tiền ra mua, bảo Đường Chung phải uống. Đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-trung/1244687/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.