Bảo vệ nhà trường đến đúng lúc, ba người kia nhếch nhác tơi bời, bị tóm cổ trong tình trạng chẳng còn sức phản kháng.
Trong lúc giằng co, A Long phát hiện ra Vương Giai Tuệ. Vì kích động quá độ nên vẻ mặt thê thảm của anh ta đã đỏ ửng lên, tiếng nói khàn khàn bật ra từ cổ họng: "Giai Tuệ, em ở đây từ nãy đến giờ sao?"
Không khó để thấy vẻ phẫn nộ bừng bừng trên mặt anh ta, nếu ai không biết chuyện chứng kiến cảnh này, có khi còn tưởng rằng anh ta mới là kẻ tội nghiệp bị phụ bạc.
"Vậy mà em lại đứng trơ mắt nhìn bạn trai mình bị đánh, tại sao em biến thành con người như thế này!"
Anh ta lảo đảo, muốn chạy đến gần Vương Giai Tuệ nhưng lại bị bảo vệ trường giữ chặt, chỉ có thể gào thét trong bất lực. Tiếng rống rít điếc tai kia như tiếng thú hoang gầm rú, khiến những người có mặt ở đó chỉ thấy điếc cả tai.
Vương Giai Tuệ nhìn anh ta, dường như cô ấy chẳng hề bất ngờ trước phản ứng của bạn trai lúc này. Những ký ức cũ lần lượt hiện về như thước phim tua nhanh trong đầu, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh anh ta đánh cô ấy.
Trong ký ức của cô ấy, chàng trai cao to này từng lao về phía cô ấy, ngay tận giờ phút này, chỉ cần nghĩ đến những ký ức đó thôi là cô ấy đã cứng người vì sợ hãi.
Cô ấy sẽ phải mất một quãng thời gian dài mới có thể điều chỉnh phản ứng bản năng ở cả tâm lý lẫn thể xác này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-chet-truoc-khi-chia-tay/2851756/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.