Trong mấy ngày liền, thời tiết ở Giang Thành luôn có nhiều mây, từng đám mây dày đặc cuộn trào lững lờ như từng lớp sóng trắng chồng chất.
Đường Nguyệt đi dạo trên con phố thương mại gần trường.
Tiệm bánh nướng mới mở vừa sáng sủa vừa sạch sẽ, một khay bánh trứng vừa ra lò được đưa ra từ cửa sổ nhà bếp phía sau, hương thơm ngào ngạt nối tiếp nhau chui vào mũi Đường Nguyệt.
Cô không kiềm lòng được nên mua cả một hộp, mua thêm hai chiếc bánh croissant caramel và một bánh donut táo, khiến chiếc túi giấy in logo tiếng Anh nặng trịch trên tay cô.
Vốn dĩ, Đường Nguyệt cảm thấy rất phấn khởi, tiền đề là cô không phát hiện ra điều bất thường.
Trong một quán cà phê nằm ở góc đường, Đường Nguyệt tìm chỗ ngồi, giả vờ như đang quét mã gọi món, thực chất cô đang lẳng lặng nhìn một người đàn ông ngồi ở hướng chếch đối diện qua khóe mắt.
Người đàn ông này mặc quần áo đen kịt, đeo khẩu trang cũng đen nốt, cố ý che giấu vẻ ngoài rất kỹ. Bấy giờ, anh ta đang cúi đầu nhìn vào điện thoại, nhìn không có gì khác với những khách hàng đang gọi món trong quán.
Dường như anh ta lơ đãng ngước lên nhìn lướt về phía Đường Nguyệt, lần này đến lượt Đường Nguyệt cúi đầu tỏ ra bình tĩnh, chỉ là môi cô mím chặt.
Cô nghi ngờ người đàn ông áo đen này đang theo dõi mình.
Từ ba giờ chiều – khi cô rời khỏi trường – đến bây giờ chỉ khoảng hai tiếng, cô luôn trông thấy người này ở quanh mình. Lúc đầu cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-chet-truoc-khi-chia-tay/2851758/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.