Trong khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, có ai đó khẽ bật cười.
Hướng Cẩn cúi đầu, bắt gặp đôi môi hé mở của cô gái.
Cảm giác mềm mại trên bờ môi khiến con ngươi của Đường Nguyệt vô thức mở to, rượu vừa uống như hóa thành ngọn lửa hừng hực, thiêu đốt cả thân thể Đường Nguyệt. Đầu óc vốn còn tỉnh táo đôi chút, nay đã hoàn toàn ngất ngây, như có khẩu súng kề sát vào lồng ngực, khẽ bóp cò nã đạn.
Chỉ trong chớp mắt là đã nổ tung thành pháo hoa tưng bừng.
Đôi mắt Hướng Cẩn sâu thẳm như đầm lầy khiến người ta dễ dàng chìm đắm. Trong anh, cái cảm giác đau đớn khi lật lại quá khứ phủ bụi như đan xen vào khát vọng với Đường Nguyệt, khát vọng càng nhiều thì đau đớn càng nhạt nhòa, dần yếu đi để cảm xúc kia thế chỗ.
Giọng nam trầm thấp dịu dàng mơ hồ vang lên giữa đôi môi hai người.
"Để anh trao cho em nụ hôn sâu kiểu Pháp mà em muốn."
"...Ưm?"
Chẳng chờ Đường Nguyệt đáp lại, anh đã hôn lấy cô lần nữa, bàn tay rộng rãi ấn vào sau gáy rồi kéo cô lại gần, ép cô ngẩng đầu chào đón anh, chấp nhận anh.
Vừa rồi cả hai đều uống rượu, vị rượu ngọt ngào say nồng lan tỏa trong khoang miệng, khơi gợi lại vị giác. Cảm giác vừa ôn hòa lại vừa xen lẫn chút bá đạo chạy dọc từ lưỡi đến tận đỉnh đầu.
Đến khi Đường Nguyệt được buông ra, cô giật mình thở hổn hển, mặt đỏ bừng như trái cà chua chín. Cơ thể cô cứng đờ, trông còn chưa hoàn hồn khỏi nụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-chet-truoc-khi-chia-tay/2851760/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.