Khi vừa đến Giang Thành để đi học, Đường Nguyệt vẫn chưa quen với hoàn cảnh mới, cô thường hay nhớ về mọi thứ ở quê nhà.
Quê cô là một thành phố nhỏ, dân cư đông đúc và có thứ hạng thấp trong bảng xếp hạng các đô thị. Mùa hè ẩm ướt, nóng bức, mùa đông thì buốt giá lạnh lẽo, tưởng chừng như suốt cuộc đời những người sống ở nơi ấy chỉ nhìn thấy bằng ấy mà thôi.
Lúc đi học, Đường Nguyệt đã thầm hứa hẹn, sau này khi thi đại học, chắc chắn cô sẽ chọn một thành phố phồn hoa hiện đại, cách xa quê mình. Nhưng rồi khi đỗ đại học, cô lại luyến tiếc, thế là trong năm đầu tiên đến Giang Thành, cô thường hay nằm mơ, mơ thấy khoảng thời gian trước đây khi mình còn ở nhà.
Mỗi lần tan học, cô phải đi qua những bậc thang đá thật dài, băng qua những dãy nhà chung cư cũ kỹ. Chẳng rõ nhà ai đã mở radio, giọng nữ the thé khẽ vang ngân nga từ cửa sổ, ánh chiều tà chiếu xuống mặt đất, phủ một lớp màu vàng ấm áp.
Chuyện đầu tiên sau khi cô về nhà là lấy một lon coca ra khỏi tủ lạnh, vừa bật nắp lon, bọt khí trào lên xì xì, cô nốc một ngụm dài rồi ợ một cái đầy sảng khoái.
Sau khi về phòng ngủ, Đường Nguyệt ném cặp lên giường, thò tay mò mẫm dưới gối nằm. Cô phát hiện quyển tạp chí ngôn tình mình từng giấy ở đây vẫn còn nguyên đó, không bị phát hiện, bèn thầm thở phào.
Qua một lúc, hương vị thức ăn lan tỏa khắp nhà, người nhà cất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-chet-truoc-khi-chia-tay/2851761/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.