Nói thật là khi thấy cha của Hướng Cẩn đứng dưới lầu, lòng Đường Nguyệt rất ngạc nhiên. Rồi khi ông ấy đề nghị đưa cô đến tập đoàn Hướng thị, cô hoàn toàn ngơ ngác.
Cô mơ màng leo lên chiếc xe dài sang trọng kia, đến tòa cao ốc tập đoàn với cha Hướng, đi thang máy VIP lên thẳng tầng cao nhất. Mãi đến lúc bước vào văn phòng, Đường Nguyệt mới hoàn hồn.
Văn phòng này rất rộng, rộng hơn cả nơi Đường Nguyệt sống, rộng đến nỗi có thể cưỡi ngựa, nhưng căn phòng rộng đến thế cũng chỉ là một văn phòng thôi.
Cha Hướng ngồi xuống rồi chỉ tay về phía chiếc sofa đối diện ông ấy, hờ hững nói với Đường Nguyệt: "Ngồi đi."
Người ta luôn cảm thấy áp lực mỗi khi đứng ở nơi như thế này, Đường Nguyệt ngồi xuống nhưng hai nắm tay lại siết chặt trên đầu gối.
Cô nhìn cha Hướng, nhìn kỹ mới thấy ông ấy trông còn mệt mỏi hơn trong tưởng tượng, nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn.
Thư ký gõ cửa bước vào, khẽ đặt ly nước lên bàn trà, Đường Nguyệt ngước lên nhìn, để rồi ngơ ngác khi thấy rõ gương mặt của cô gái kia. Đó là một cô gái trông rất giống mẹ của Hướng Cẩn, hệt như nữ diễn viên kịch nói tên Mạc Giai mà cô từng thấy.
Tìm thế thân hay là sưu tập mỹ nhân? Tại sao một người như vậy lại là cha của Hướng Cẩn?
Đường Nguyệt lại càng thấy ghét người đàn ông trước mắt mình.
"Tôi luôn muốn gặp riêng cô, để xem cô có sức hấp dẫn gì khiến Hướng Cẩn điên đảo thần hồn như vậy."
Đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-chet-truoc-khi-chia-tay/2851769/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.