Nghĩ đến những gì Chung Tiểu Thi nói, trái tim của Đường Nguyệt chợt đập bình bịch: "Cô ta gặp tôi rồi, còn nói với tôi là Hướng Cẩn chưa từng chết."
"Không thể nào!" Lý Tử Ngang nhíu mày, lập tức bác bỏ ngay.
Đúng thế, Đường Nguyệt cũng có phản ứng tương tự khi đối diện với Chung Tiểu Thi ở quán cà phê.
"Sao có thể chứ!"
Những lời Chung Tiểu Thi làm người ta rất sốc, nhưng lý trí của Đường Nguyệt vẫn còn đó. Cô đã tham dự lễ tang của Hướng Cẩn, nhìn thi thể của Hướng Cẩn bị đưa đi hỏa thiêu, đây là sự thật không thể chối cãi.
Chung Tiểu Thi gõ xuống bàn: "Cô có thấy thi thể của anh ấy không? Có dám chắc chắn cái xác đó là Hướng Cẩn thật không? Cô tin là Hướng Cẩn sẽ qua đời dễ như thế à?"
Những câu hỏi dồn dập khiến Đường Nguyệt á khẩu, không thể đáp lời. Vì khi nghĩ kĩ lại, đúng là cô không thấy xác của Hướng Cẩn. Vì đau lòng nên cô chỉ đứng ngoài cửa nhà xác. Vào lúc đám tang diễn ra, linh cữu vẫn đóng chặt, thi thể được đưa vào lò thiêu cũng bị quấn trong tấm vải trắng.
Nhưng đó là chuyện rất bình thường, huống chi, dù cô không nhìn thấy, không xác nhận thì cũng có người thấy mà.
"Sự nghèo nàn đã giới hạn trí tưởng tượng của cô, cô không thể nghĩ ra những chuyện người giàu làm được đâu." Chung Tiểu Thi nhìn cô bằng ánh mắt mỉa mai: "Có tiền sai khiến quỷ ma cũng được, chắc cô đã từng nghe thấy câu tục ngữ này rồi nhỉ?"
Đường Nguyệt khó giấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-chet-truoc-khi-chia-tay/2851773/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.