Sau khi người đàn ông đã rời đi khoảng mười mấy giây thì Tần Tình mới sợ hãi thu hồi tầm mắt.
Lực chú ý của cô chuyển về những lời người đàn ông nói trước khi rời đi.
Cô gái nhỏ hơi nhíu mày: “Văn Dục Phong, anh_______”
Nhưng ngay lúc đó, tiếng di động vang lên đã ngắt lời cô.
Tần Tình lấy di động ra, đọc thông báo trên màn hình xong mặt cô lập tức biến sắc, ảo não hô nhỏ một tiếng.
Văn Dục Phong nhìn qua chỗ cô.
Tần Tình lại không giải thích với cậu, vội vàng nhận điện thoại:
“Mẹ ạ… à, con gặp bạn ở siêu thị nên hàn huyên thêm vài câu. Không cẩn thận quên mất thời gian.”
“… Vâng, con mua đồ rồi về ngay.”
Đứng giải thích một lát Tần Tình mới bất đắc dĩ tắt điện thoại.
Văn Dục Phong: “Làm sao vậy? Trong nhà có việc à?”
Tần Tình nhíu mũi: “Em vốn lấy lý do đi mua hoa quả khô sắm tết để chuồn ra ngoài. Kết quả vừa rồi em quên mất luôn.”
Nói đến đây, Tần Tình liền nhấc chân đi về phía cửa: “Em không nói với anh nữa, phải mau chóng đi siêu thị mới được______ đến lúc về thì cũng muộn rồi.”
Tần Tình vừa đi vừa nói, nhưng tay còn chưa sờ lên tay nắm cửa thì phía sau có một bóng người theo tới.
Tần Tình ngẩn ra, quay người nhìn, thấy chàng trai đang rũ mắt đứng sau cô.
Mùi hương quen thuộc xộc vào mũi, lưng Tần Tình cứng đờ.
Văn Dục Phong đặt tay lên tay nắm cửa, lúc định mở cửa ra ngoài lại chú ý thấy biểu cảm của cô gái nhỏ.
Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-cuong-nhiet-nhu-vay/492827/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.