[Anh khao khát được vỗ về!]
Khi rời khỏi trung tâm thương mại, thành phố đã khoác lên mình ánh đèn neon rực rỡ của màn đêm, tạo nên một phong cách hoàn toàn khác biệt so với ban ngày.
Đống đồ lớn nhỏ đã được nhân viên đưa ra tận xe, giảm bớt rất nhiều gánh nặng cho họ.
Mua sắm một loạt thứ linh ta linh tinh như vậy, tâm trạng Chu Tích Tuyết rõ ràng là vô cùng tốt. Cô lặng lẽ tính nhẩm tổng chi phí của các món đồ đã mua hôm nay.
Danh sách mua sắm dài dằng dặc ấy vẫn nằm trong tay Chu Tích Tuyết, trên đó là một chuỗi con số dài dằng dặc đáng sợ.
Trên cơ bản, những thứ mua về đều là đồ của Chu Tích Tuyết, đồ của Cận Dập chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nói đúng hơn, đồ của anh chỉ có một hộp, thậm chí món đó hai vợ chồng có thể dùng chung…
Là vợ chồng, cả hai đều không có kinh nghiệm về chuyện này nên ở khu đồ dùng người lớn họ có vẻ hơi bỡ ngỡ. Một hộp đồ dùng hai chiếc được đặt vào một góc xe mua sắm, vô cùng kín đáo.
Hóa đơn mua sắm này được Cận Dập quẹt thẻ thanh toán. Anh lúc đó thậm chí còn không xem hóa đơn, không đối chiếu, cũng không quan tâm tổng số tiền là bao nhiêu, hệt như một kẻ ăn chơi trác táng chẳng có khái niệm gì về tiền bạc. Điều này lại khiến Chu Tích Tuyết đứng bên cạnh vô cùng phấn khích. Cô thầm nghĩ, thì ra đây chính là cảm giác tiêu tiền của chồng mình sao? Sướng quá đi mất!
Hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-cuong-yeu-toi-ngan-bat/2882445/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.