8h45 sáng, tàu vào ga, che ánh nắng vừa lên.
Biên Vũ theo hướng dẫn tìm toa 7, lên tàu, thấy chỗ mình có một ông nông dân ngủ.
Y đứng cạnh, ông mở mắt, vội đứng dậy, liên tục gật đầu xin lỗi, đi ra hàng cuối đứng.
Biên Vũ đặt balo, ngồi xuống. Năm phút sau, toa đầy, tiếng ồn ào. Không còn chỗ cho người không vé ngồi tạm.
9 giờ, tàu chạy, *xình xịch*.
Biên Vũ đứng dậy, đến hàng cuối, nói với ông nông dân tựa cửa: “Cháu có việc xuống sớm, chỗ đó ông ngồi đi.”
Ông ngẩn ra: “Cái này…”
Biên Vũ đưa vé giấy: “Vé này đi Lư Đảo, đến đó ông ngồi được.”
Ông cầm vé, phản ứng lại: “Cảm ơn! Cảm ơn nhiều!”
Biên Vũ đeo balo một vai, đến toa ăn, mua phần cơm không muốn ăn, ngồi cạnh cửa sổ.
Ánh sáng sớm bao bọc y, tóc vàng nhạt rũ vai, ánh kim lạnh. Y ngáp, mắt còn sương ngủ, đuôi mắt đỏ, lộ vẻ mệt.
Cầm điện thoại, y nhận tin nhắn hoàn tiền thẻ sinh viên, rồi Tứ thúc công hỏi y lên tàu chưa.
Y trả lời “lên rồi”, nhớ chưa trả lời về tượng nữ tu sĩ, nhắn thêm: “Tượng nữ tu chưa xong.”
Định đặt điện thoại xuống, y nhận tin từ Việt Văn Chu, kèm ảnh.
Việt Văn Chu: Ảnh tập huấn năm hai, đây là của cậu.
Việt Văn Chu: Mấy hôm trước tớ thấy ở phòng sinh viên, cố vấn bảo cậu chưa kịp lấy, để tớ giữ.
Việt Văn Chu: Rảnh thì đến lấy nhé?
Biên Vũ: Được.
Biên Vũ: Rảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-duoi-anh-nang-gay-gat/2914373/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.