"Vị phóng viên gì ơi," Túc Nghệ mở miệng gọi, "Làm phiền lần sau làm phỏng vấn phải kiểm tra kỹ lại các câu hỏi, tôi vẫn luôn nói rất rõ ràng rằng đối tượng tôi thích là người ngoài giới. Được rồi, đề tài này dừng lại tại đây. Tiếp theo tôi sẽ chỉ trả lời các câu hỏi về đề tài phim ảnh."
Tay phóng viên vẫn rất bình tĩnh: "Cô không nói là ai thì sao tôi có thể tin là không phải đây?"
Đến lúc này thì nụ cười của Túc Nghệ không còn thân thiện nữa, mặc kệ Ngô Tuyết đứng sau ra sức kéo gấu áo, cô vẫn nói: "Tôi cần anh tin để làm gì?"
Tay phóng viên có vẻ ngượng, sửa lời lại: "Ý tôi là fan của cô."
"Từ lúc nào mà anh lại là đại diện cho fan của tôi vậy?" Túc Nghệ cười nhạo, "Fan của tôi rất tin tưởng tôi, không phiền anh phải quan tâm."
Đám phóng viên còn lại câm nín, máy ghi âm giơ còn cao hơn mặt.
Sau khi phỏng vấn kết thúc, Ngô Tuyết muốn đi chữa cháy. Nghệ sĩ của cô nhắm hai mắt ngồi trang điểm, thong thả nói: "Khỏi đi đi, thời gian đó chẳng thà để nghĩ xem tối nay ăn gì còn hơn."
Bình thường Ngô Tuyết quản lý chuyện ăn uống của cô rất nghiêm khắc nhưng bắt đầu quay phim rồi thì khác, trong thời gian quay phim, cho dù ăn uống tẩm bổ thế nào thì lần nào quay xong cũng bị sụt mất mấy cân, không biết là thể chất thần kỳ kiểu gì nữa.
Ngô Tuyết giơ điện thoại lên bảo: "Giờ cô càng ngày càng giỏi quá nhỉ, cãi nhau với phóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-la-cua-toi/627169/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.