Lần đầu gặp phụ huynh mà ăn mặc như một quả bóng thì sẽ thế nào?
Miểu Miểu hối hận muốn chết, cậu nên giống như Chử Y mặc áo khoác dài thẳng thớm, xuất hiện thật đẹp trai mới đúng chứ. Miểu Miểu rụt về phía sau, muốn che đi chiếc quần bông của mình, Chử Y còn chưa giới thiệu thì cậu đã lên tiếng chào hỏi.
“Ông ngoại, bà ngoại, cháu là Miểu Miểu ạ.” Tuy rằng ăn mặc không đẹp nhưng vẫn phải ngọt ngào chào hỏi, biết đâu có thể bù đắp điểm ấn tượng.
Hai ông bà sửng sốt, Miểu Miểu sực nhớ có lẽ ông bà ngoại không hiểu cậu đang nói gì.
Đang lúc cậu vắt óc nghĩ xem phải nói thế nào thì bà ngoại cười: “Chào cháu, Miểu Miểu.”
Bà ngoại nói tiếng phổ thông rất lưu loát. Lúc nãy ông bà ngẩn ra không phải vì không hiểu tiếng Trung, mà là không ngờ Miểu Miểu lại chẳng khách sáo, mới gặp đã gọi ông ngoại bà ngoại.
Có lẽ không cần ngạc nhiên vì Chử Y đã từng nói với họ, lần đầu Miểu Miểu đến gặp con gái họ là đã gọi mẹ luôn rồi.
Đây là người mà Chử Y mỗi lần gọi điện thoại đều nhắc đến trong suốt một năm qua, là người mà Chử Y mỗi lần nhắc đến đều mỉm cười, là người sống trong trái tim Chử Y. Là người mà Chử Y bảo cả đời sẽ mãi mãi bên nhau.
Bà quan sát Miểu Miểu một lượt, vẻ mặt rất hài lòng, nói với ông ngoại: “Ông xem, tốt hơn Chử Y biết bao nhiêu, mặc ấm áp như vậy, không khiến người ta phải lo lắng.”
Ông ngoại gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-ay-nuoi-be-sao-nho-o-dia-cau/2843466/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.