Ôn Thời đang ăn rất vui vẻ thì bất ngờ bị một kẻ lạ mặt bắt chuyện, khiến cô mất hứng. Cô khẽ ngẩng lên, ánh mắt lạnh lùng, khiến cô trông càng thêm kiêu ngạo.
“Dị ứng rượu, không thích trò chuyện, không mang theo điện thoại, tên tuổi không tiện tiết lộ. Còn chuyện gì không?”
Kẻ kia bị cô làm cho mất mặt, sắc mặt lập tức đỏ bừng, cố tỏ ra hung hăng: “Tôi biết cô mà, Ôn Thời, con điếm lẳng lơ nổi tiếng trong làng giải trí, cô định giả vờ trong sạch à!”
Ôn Thời vốn không định gây sự trong buổi tiệc thọ này, nhưng không chịu nổi có kẻ chọc tức mình. Nếu đến lúc này mà còn nhịn, thì chi bằng cô đi cosplay thành Ninja Rùa cho rồi!
Cô cầm cốc nước lên, dội thẳng vào mặt tên đàn ông kia: “Mày là cái thá gì mà dám mở miệng? Mặt mày chuột bọ, bụng đầy mỡ, có khi mỗi lần soi gương chính mày cũng phải nôn phải không. Dù bà đây có kém chọn thế nào cũng không ngó đến thứ như mày đâu, ghê tởm!”
Nhìn thấy hắn giơ tay lên, định đánh cô, Ôn Thời nhanh tay cầm thêm cốc nước trên bàn người khác, tạt thẳng vào đầu hắn: “Mở mắt ra mà nhìn xem đây là chỗ nào. Nếu còn không tỉnh, bà đây không ngại tạt thêm cho mày vài cốc nữa!”
Tên kia lúng túng lau mặt, rõ ràng đã tỉnh táo hơn. Đây là tiệc thọ mừng bảy mươi tuổi của bà Ôn, không phải bữa tiệc săn gái của hắn. Nếu gây chuyện lớn, nhà họ Ôn chắc chắn sẽ không tha cho hắn.
“Mày cứ chờ đấy!” Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737809/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.