Dù sao cũng gần khu nghỉ dưỡng, nên con đường ở đây được sửa sang rất bằng phẳng.
Một chiếc xe đạp cũ nát, tốc độ chẳng nhanh hơn đi bộ là bao. Cuối cùng, cả nhóm đều tụ lại với nhau, nói chuyện phiếm không đầu không đuôi, nhưng bầu không khí lại rất thoải mái.
Ôn Thời cũng ngại để Kim Nguyên Thanh kéo mình mãi.
“Thầy Kim, chúng ta đổi chỗ nhé!” Cô kêu lên.
“Không cần đâu, thân hình bé nhỏ của cô, tôi kéo không tốn sức chút nào.” Kim Nguyên Thanh phẩy tay từ chối.
Ôn Thời vươn chân dài, đạp xuống đất, làm chiếc xe dừng lại: "Không được đâu thầy Kim, thầy nhìn đôi chân dài này của tôi đi, ngồi thế này thật sự rất khó chịu.”
Nghe cô nói, cả nhóm đều bật cười.
Ôn Thời đứng dậy, nhường chỗ cho Kim Nguyên Thanh ngồi, nhưng anh là đàn ông sao nỡ để một cô gái nhỏ chịu khổ, cuối cùng từ chối mãi, cả hai đều chuyển sang đi bộ.
Bên kia, Hứa Tuấn Triết cũng đạp xe mệt, mà Hồ Tiểu Ngọc thì không muốn đạp xe.
Cuối cùng, ngoại trừ Giang Trì Ấp và Bạch Lê, tất cả đều bắt đầu đi bộ.
Bạch Lê lúc thì kéo Hồ Tiểu Ngọc trượt một đoạn, lúc lại kéo Ôn Thời trượt một đoạn, dần dần cô tìm thấy niềm vui trong việc trượt patin.
Trong khi đó, Giang Trì Ấp đi trước, không nhanh không chậm, vẫn giữ khoảng cách vừa phải với cả nhóm.
Trên sóng livestream, họ trông thật thư thả, bầu không khí rất tuyệt, nhưng trên diễn đàn và Weibo thì đã xảy ra một cơn bão lớn.
Nguyên nhân chính là vì hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737820/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.