[Hahaha, không ngờ cảnh "đấu khẩu" mà tôi mong đợi lại diễn ra thế này!]
[Tôi chỉ có thể nói là... tuyệt quá! Hahaha]
[Cảm giác thật kí.ch th.ích, nhưng tôi thích xem lắm!]
[Cái cô "bình hoa" đó luôn thích vui sướng trên nỗi đau người khác, lần này thì gặp quả báo rồi nhé, hahaha.]
[Cô ấy trông có vẻ sợ thật, như vậy có quá đáng không?]
[Rõ ràng là đang đùa mà, đừng nói mấy lời phá hỏng không khí nữa!]
Bạch Lê và Hứa Tuấn Triết đúng là đang đùa, chỉ đẩy Ôn Thời tới cạnh đu quay thôi, chứ không ép cô lên đó.
Ôn Thời nhìn đu quay, đột nhiên cảm thấy hứng thú, bèn hỏi Bạch Lê: “Có vui không?”
“Cũng được, rất kí.ch th.ích,” Bạch Lê trả lời nghiêm túc, không còn trêu chọc cô nữa.
Ôn Thời cắn môi, “Thế thì, đã đến đây rồi mà…”
[Hahaha, lần đầu tiên tôi thấy ai dùng câu "đã đến đây rồi" để tự động viên mình!]
[Cười chết mất, Ôn Thời đúng là cây hài rồi!]
[Chắc chắn Giang Trì Ấp đã dự đoán được phản ứng của cô ấy, mới giúp cô giữ lại kem trước đó, hahaha.]
Không chỉ đám đông trên mạng cười phá lên, mà mọi người ở hiện trường cũng cười không ngớt trước câu nói của cô.
Ôn Thời không hiểu tại sao mọi người lại cười, bèn quay sang lườm họ một cái, khiến đám người cười càng lớn hơn.
Giang Trì Ấp cũng cười mỉm, nắm lấy cánh tay cô: “Lên đi, anh sẽ cùng em.”
Ôn Thời theo anh ngồi lên, nhìn vào ống kính rồi nói với nhân viên: “Các anh lấy điện thoại hoặc máy GoPro ra đi, tôi sẽ livestream
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737909/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.