Những người đàn ông mặc đồ đen trông rất cung kính, nhưng thái độ lại cứng rắn. Rõ ràng, nếu Giang Trì Ấp và Ôn Thời không phối hợp, họ thật sự sẽ “mời” cả hai đi bằng vũ lực.
Nhìn bọn họ như vậy, đủ để thấy bố của Giang Trì Ấp là người mạnh mẽ và áp đặt đến mức nào.
Ôn Thời khẽ nhíu mày, sự mong đợi trong lòng về việc gặp ông ấy lập tức giảm xuống mức thấp nhất.
Giang Trì Ấp không có chút hứng thú giao tiếp với những người này. Anh chỉ nắm chặt tay Ôn Thời, giữ cô ở bên cạnh, im lặng bước về phía trước.
Anh không nói gì, cũng không phản kháng, nhưng Ôn Thời vẫn cảm nhận được sự kháng cự trong lòng anh.
Có lẽ bố anh vẫn quan tâm đến đứa con trai này, nhưng dùng cách này để thể hiện sự quan tâm, ai mà cảm nhận được chứ!
Trong lòng Ôn Thời thầm phàn nàn, ngẩng đầu lên thì thấy không xa, một người đàn ông tóc vàng đeo kính đang vẫy tay với họ.
Là Joe đến đón bọn họ.
Ánh mắt Ôn Thời lóe lên, cô quay sang người đàn ông biết nói tiếng Trung trong nhóm, nói: “Bạn của chúng tôi đến đón rồi, để chúng tôi nói vài câu dặn dò một chút, không quá đáng chứ?”
Giang Trì Ấp cũng nhìn thấy Joe, lại nhìn Ôn Thời. Mặc dù không đoán được chính xác cô định làm gì, nhưng ánh mắt láu lỉnh của cô đã tiết lộ rằng cô có kế hoạch.
Người đàn ông kia không trả lời, mà quay sang nhìn Giang Trì Ấp, rõ ràng là chờ anh lên tiếng.
“Joe, chắc các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2738003/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.