Trong đầu cô bỗng nhiên nhảy ra ba chữ……. Phá quán!
Dường như nghiệm chứng cho suy nghĩ trong đầu của Dư Tư Nhạc, Du Lăng Thần cầm chiếc đũa gẩy gẩy đĩa sò biển, “Đồ hải sản mà không nấu chín thì ăn vào rất dễ xảy ra tử vong”. Nói xong, anh làm ra vẻ ghét bỏ, buông đũa xuống, vắt chân nhìn phản ứng của Đào Thanh Úc.
Sắc mặt Đào Thanh ÚC lúc trắng lúc xanh, cho dù có là người ngu hơn nữa cũng nhìn ra được Du Lăng Thần đang nhặt xương trong trứng gà.
(*) Nhặt xương trong trứng gà: chỉ sự soi mói, bới móc.
Nhưng mà đúng là có vài đĩa sò biển lúc mở ra, trên da vẫn còn màu hồng nhạt, không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra.
Vừa rồi anh ta nhìn thấy Du Lăng Thần xuất hiện trong khách sạn của mình thì ý nghĩ đầu tiên mà anh ta nghĩ đến, là Du Lăng Thần cảm thấy khách sạn của mình kinh doanh không thua kém gì Du Lăng Thần, chạy đến nơi này để thăm dò tình hình của đối thủ. Cho nên trong người hắn tự nhiên có một cảm giác ưu việt…..
Trong lòng anh ta nghĩ, nhà họ Du là người đứng đầu thì sao? Cũng không đấu lại anh ta.
Đúng lúc trong lòng Đào Thanh ÚC đang sóng trào mãnh liệt, Du Lăng Thần lại nhẹ nhàng nói tiếp: “Tổng giám đốc Đào, với người kinh doanh khách sạn thì coi trọng nhất là chất lượng của thức ăn. May là đĩa sò biển này đưa tới bàn của chúng ta, nếu bưng tới bàn của những vị khách khác, người ta ăn đau bụng thì danh dự của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hai-boss-dung-nghich-lua/359849/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.