"Vì thứ mà mọi người muốn nhìn thấy nhất là cô diễn viên thanh cao khi bị đuổi khỏi giới giải trí thì trên khuôn mặt của cô ta còn giữ vững nụ cười hay không!"
"Vậy rất tiếc, cô vĩnh viễn không thể nhìn thấy tôi như vậy?" Tống Như nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, thanh âm lạnh nhạt vô cùng: "Cô tưởng rằng tôi không có cách nào vượt qua sao, tưởng rằng tôi có bí mật không thể để người khác biết sao..."
"Chẳng lẽ không phải sao? Công ty không có truy cứu trách nhiệm của cô đã là nhân từ lớn nhất với cô rồi." Trương Vân đến phút cuối cùng vẫn không muốn nhận thua.
Tống Như xoa thái dương, nụ cười cũng trở nên càng sâu hơn. Đến khi khóa miệng của cô cũng bắt đầu khẽ run: "Vậy tôi phải cám ơn cô rồi."
"Đợi đi, chiều nay sẽ tuyên bố công khai thanh minh!"
Trương Vân hoàn toàn không để ý đến bước ngoặt quan trọng, lại đạp thêm Tống Như một cú.
"Tùy cô." Tống Như không để ý nói. Cô tuyệt đối không thể cúi đầu trước Trương Vân, giọng điệu của cô vẫn ngang ngược như trước.
Trương Vân lại cho rằng Tống Như đang cố chịu đựng. Bất cứ ai đến bước đường này còn có thể đứng lên một lần nữa?
Trong mắt của cô ta, Tống Như chỉ là chết vẫn sĩ diện mà thôi.
Sau khi tắt điện thoại, Trương Vân gọi Ngụy Lãng đến phòng làm việc, tức giận nói: "Tống Như chính thức hủy hợp đồng rồi. Những việc còn lại anh đi xử lý đi, dù sao từ trước tới nay anh cũng không đặt tôi Tổng Giám đốc vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-cua-chang-tong/2332962/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.