"Lý Điềm?" Ngay lúc Hứa Tụ nhìn đến Lý Điềm, hoàn toàn phải chấn kinh. Phản ứng đầu tiên của nàng là làm sao lại đụng mặt đối phương ở chỗ này, Lý Điềm là đến tìm nàng hay đây cũng là địa điểm Lý Điềm xem mắt?
Lý Điềm cũng ngây ngẩn hồi lâu, sau đó kịp phản ứng lấy ra chứng minh thư sổ hộ khẩu đưa tới trước mặt Hứa Tụ: "Lãnh chứng không?"
"Cô......" Hứa Tụ hơi hơi hé miệng nói không nên lời, nhưng lại đột nhiên đỏ bừng hốc mắt: "Hôm nay, bất kể là ai tới hẹn hò, cô đều sẽ lấy ra mấy thứ này sao?"
Hứa Tụ nhịn không được muốn đứng lên hắt nước vào mặt đối phương, nếu đây là sự thật, vậy bảy năm kiên trì của nàng có ý nghĩa gì chứ?
Lý Điềm đột nhiên trầm mặc làm tâm tình Hứa Tụ càng thêm bất ổn.
"Hôm nay bất kể là ai tới xem mắt, tôi đều sẽ nói cho nàng biết: Xin lỗi, tôi đã có người trong lòng rồi." Lý Điềm chua xót cười: "Tôi cho rằng nếu nói mình phải đi xem mắt, cô sẽ có chút phản ứng, không ngờ...... Cô vậy mà cũng muốn đi."
Hứa Tụ ngẩn người: "Có ý gì?"
"Ngốc sao?! Tôi nói tôi thích cô! Thích cô, cô đã hiểu chưa?! Bảy năm, tôi thích cô bảy năm rồi. Trước kia tôi hai bàn tay trắng không xứng với cô, hiện tại tôi cái gì cũng có, lại mất đi một phần dũng khí dám nói chuyện ái tình." Lý Điềm đột nhiên mỉm cười, tựa như đã trở nên bình tĩnh hơn, dù sao nàng cũng đã thấy Hứa Tụ yên lặng lấy chứng minh thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-ma-giao-giao-chu/1991680/chuong-101-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.