Sáng sớm hôm sau, Lạc Giáo Chủ mơ mơ màng màng mở hai mắt, nhìn An Nhược Thủy bên cạnh, cô bỗng ngây ngẩn cả người.
Từng đoạn trí nhớ ngắn ngủi trong đầu làm bản thân có chút không dám tin tưởng, mình vậy mà lại hạ tình cổ với An Nhược Thủy. Lạc Huyền Ca lắc đầu, vỗ vỗ vào má, muốn bản thân có thể thanh tỉnh một chút.
Động tĩnh có hơi lớn, chăn mỏng đắp trên người tuột xuống, nhìn thân thể trần trụi, lại nhìn An Nhược Thủy không một mảnh vải bên cạnh, Lạc Huyền Ca đột ngột nhảy dựng lên, ôm y phục chui vào phòng tắm.
Chờ cửa phòng tắm khóa lại, vốn đang ngủ say An Nhược Thủy lúc này mới chậm rãi mở mắt.
Kỳ thực lúc Lạc Huyền Ca tỉnh lại, nàng cũng tỉnh rồi. Chẳng qua dưới loại tình huống này, cùng Lạc Huyền Ca bốn mắt nhìn nhau sợ là sẽ càng thêm lúng túng, An Nhược Thủy đành phát huy diễn xuất, đóng một màn say ngủ.
Giờ phút này nàng miễn cưỡng ngồi dậy, nhìn dấu hôn trên người, khẽ nhíu mày.
An Nhược Thủy cầm quần áo đơn giản khoác lên người, chờ Lạc Huyền Ca ra tới liền thấy ai đó nửa che nửa lộ nằm nghiêng trên giường. Ngứa ngáy cổ họng nuốt xuống hai cái, Lạc Giáo Chủ nhìn nàng, cứ như vậy quên mất bước tiếp theo nên làm cái gì.
An Nhược Thủy bị bộ dáng ngây ngốc kia chọc cười, đưa tay vẫy đối phương: "Nói đi, tình cổ tối hôm qua là gì?"
"Em, em......" Lạc Giáo Chủ không dám giải thích, tình cổ là trong lúc vô ý dưỡng thành. Cổ trùng thế giới này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-ma-giao-giao-chu/1991682/chuong-100-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.