Hạ Thanh Dạ vừa dứt lời, đầu dây bên kia liền vang lên một tiếng oành như sét nổ, tiếp theo là loạt âm thanh loảng xoảng đồ đạc đổ ngã, xen lẫn vài tiếng ồn ào hỗn loạn chen vào.
"Niếp tổng, chị không sao chứ?"
"Niếp tổng!"
"Không sao, không sao cả!"
"Thanh Thanh, em đừng có gấp, đừng khẩn trương, hít sâu, thả lỏng, tuyệt đối đừng khẩn trương, chị... bây giờ chị..." Niếp Trúc Ảnh sốt ruột chờ thang máy, tiếng bước chân dậm thình thịch xen lẫn tiếng tay đập lên tường, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực, "Thanh Thanh, em nói cho chị biết, bây giờ cảm giác thế nào? Có phải đau bụng lắm không? Chị chị chị, chị gọi bác sĩ Mộc đến đón em trước, chị lập tức đến ngay!"
Hạ Thanh Dạ nghe rõ tiếng th* d*c dồn dập truyền tới từ đầu dây bên kia, xen lẫn cả tiếng giày cao gót cộp cộp gấp gáp vang dội trên sàn, cô bất giác bật cười. Bao nhiêu hồi hộp và lo lắng ban đầu đều theo giọng run run đầy căng thẳng của người kia mà tan biến dần.
Có người còn cuống quýt hơn cả sản phụ như cô nữa!
"Em vẫn ổn, đừng quá lo, chắc là nước ối đã vỡ rồi, ngày sinh dự kiến vốn là nửa tháng sau, xem ra hai tiểu bảo bảo nóng ruột muốn gặp chị rồi."
Hạ Thanh Dạ vừa nói vừa chống bụng chậm rãi bước ra ngoài, mỗi bước đi đều kèm theo từng cơn co rút đau nhói, nhưng cô vẫn cố giữ giọng điệu nhẹ nhàng pha chút trêu chọc, "Chị lái xe nhớ chú ý đèn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-nay-co-chut-phien/2902591/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.