Nói xong, người đàn ông từ trên giường đứng dậy, cả cơ thể trần trụi cứ như vậy lộ rõ hết trong không khí, Khuynh Thành mất tự nhiên dời tầm nhìn, âm thầm mắng một tiếng: "Cuồng bại lộ."
Nghe được Khuynh Thành nhỏ giọng nói thầm, Nam Lạc Kỳ xoay người, không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm cô chớp mắt.
Theo ánh mắt của đối phương gục đầu xuống, Khuynh Thành hoảng loạn túm lên chăn trên giường cố gắng che lại một chút trên người mình, lại bị đối phương nhanh chóng kéo xuống.
Khuynh Thành không đoạt được chăn của mình, liền tức giận quát: "Đồ dê xồm, anh trả chăn lại cho em."
Đối phương nghe được danh xưng của cô, đôi mắt xoay chuyển một vòng kỳ quái, trong lúc không phòng ngự, mạnh mẽ cúi đầu hôn lên nơi non mềm hồng đỏ trước ngực cô, sau đó lại ngay lúc Khuynh Thành còn chưa kịp phản ứng lại, lập tức buông ra, đứng lên, lui về phía sau ba bước.
Ra xa ba bước, Nam Lạc Kỳ liền sửa đổi thành tác phong thân sĩ bình thường, nhìn chằm chằm người trên giường một cách vô lại: "Thành Thành, thấy chưa, đây mới là dê xồm, có điều em yên tâm, đời này anh chỉ thế với em thôi."
Nói xong, anh nhặt quần áo trên mặt đất lên mặc, sau đó rời khỏi phòng trong ánh mắt căm phẫn của Khuynh Thành.
Sau khi Nam Lạc Kỳ rời khỏi, Khuynh Thành ngồi yên ở trên giường hồi lâu, trong đầu cô rất hỗn loạn, có hơi không rõ tình hình hiện tại.
Chuyện duy nhất biết đến chính là, cô và bạn tốt Nam Lạc Kỳ lên giường, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-hau-xinh-dep-lac-thieu-sung-vo-nhu-mang/1251853/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.