Thẩm Quyết Tinh phát hiện, dường như Cố Chiếu có rượu vào sẽ trở nên buông thả hơn.
Sau mấy lần uống rượu, cô đều làm những việc ngày thường tuyệt đối không làm.
Có điều dù lời nói có bạo dạn đến đâu, hành động vẫn luôn không bắt được trọng điểm, giống như một đứa trẻ non nớt đối đãi với đồ vật mình yêu thích, hôn môi không có một tia dục niệm, không chứa nửa phần chiếm hữu.
Anh cảm giác sự yêu thích của Cố Chiếu với mình vẫn còn dừng lại ở thời điểm cao trung, là sự yêu thích của trẻ con.
Chuyện này làm anh không khỏi có chút nôn nóng.
Sau khi hôn xong, Cố Chiếu dần dần buông lỏng vạt áo Thẩm Quyết Tinh, choáng váng vấp chân một cái, lảo đảo ngã về phía sau, mắt thấy đã sắp ngửa mặt lên trời.
Thẩm Quyết Tinh tay mắt lanh lẹ một phen nắm lấy eo kéo cô trở lại.
“Hôn xong rồi?” Anh khàn giọng hỏi cô.
Cố Chiếu ngây thơ gật đầu: “Ừm.”
Thẩm Quyết Tinh chế trụ sau gáy cô, điều chỉnh góc độ: “Vậy đến lượt anh.”
Nói xong, hai đôi môi vừa mới tách ra lại dính vào nhau, nhưng không giống nụ hôn trẻ con của Cố Chiếu, Thẩm Quyết Tinh hôn rõ ràng trưởng thành hơn rất nhiều.
Đầu lưỡi tách hàm răng, tiến quân thần tốc, bá đạo tham lam cướp lấy nước bọt mang theo hương rượu ngọt ngào, mỗi một cái cắn nhẹ cùng lôi kéo đều là một lần phát ti3t d*c vọng.
Cố Chiếu không còn sức chống trả, chỉ có thể bị động để Thẩm Quyết Tinh chiếm lấy, ngón tay cô cuộn lại trước ngực anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-la-ngan-ha-kho-cham-toi/99214/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.