Nhớ đến lúc nãy anh ta đánh bọn cận về lầu 9, Lãnh Tiểu Dã nhún vai một cái.
không ngờ, anh chàng trẻ tuổi thế này lại là người rất tâm huyết với nghề.
Chẳng qua, với Lãnh Tiểu Dã mà nói, đây cũng không phải hiện tượng tốt gì.
cô đang trong mối nguy hiểm, nếu cứ tiếp tục kéo Trần Tư Viễn cùng Annie vào cuộc, nhất định sẽ hại bọn họ.
Trong lòng vô cùng cảm kích, nhưng cô lại nói, "Vì vậy, tôi phải biết ơn các người sao?"
Annie vội vàng, "Tiểu thư, chúng tôi không hề có ý đó, chúng tôi chỉ..."
"không cần nói nữa!" Lãnh Tiểu Dã dựng thẳng bàn tay lên, "Bây giờ... Các người mau cuốn gói đi được rồi."
Cục diện trên thuyền vô cùng phức tạp, nếu bọn họ tìm cách đối phó cô, cô sẽ vô cùng yên tâm, nhưng, tên Trần Tư Viễn này lại có trách nhiệm quá rồi.
Lần này là anh ta may mắn, nếu tiếp tục, anh ta còn co thể may mắn như vậy sao?
cô có thể ngăn Hoàng Phủ Diệu Dương giết anh ta, nhưng còn "K" thì sao?!
Nếu không muốn hai người bọn họ bị lôi vào cuộc, thì đây chính là cách tốt nhất.
Sắc mặt Annie trắng bệch, "Tiểu thư, ngài... Ngài đừng làm như vậy, tôi..."
"Được rồi, không cần nói nữa, tôi đã quyết định rồi." Lãnh Tiểu Dã không nhịn được đưa tay phải lên, giả vờ ra vẻ phách lối, "Cà người cứ yên tâm, tôi sẽ không lấy lại tiền đâu, các người cũng nên có phần thưởng chứ nhỉ, tôi chỉ hy vọng, từ giờ về sau sẽ không gặp lai hai người các ngươi nữa."
Annie vội vàng cầm lấy tay cô, "Tiểu thư, thực sự xin lỗi, vừa rồi tôi chỉ lỡ miệng thôi, ngài có thể bỏ qua..."
"không thể!" Lãnh Tiểu Dã trực tiếp đánh gãy lời cầu xin của Annie, "Được rồi, tôi rất mệt mỏi, các người mau đi ra ngoài đi!"
Annie cầu xin cô, Trần Tư Viễn lập tức vươn tay ra, kéo cô ta ra khỏi phòng.
Nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168477/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.