Khong chỉ là nguy hiểm, còn tâm lý lúc nào cũng như đang bị treo lơ lửng.
không cần phải nói, mọi chuyện đều là nói dối, cô thật sự không thể thích ứng được.
"Ai... Thực sự không phải công việc gì tốt! Xong vụ án này, tốt nhất mình nên trở về làm nhà thiết kế thôi."
Ngã người xuống ghế salon, Lãnh Tiểu Dã mở điện thoại ra, điều chỉnh âm thanh lớn nhất, rồi bắt đầu bấn số của Kiều.
"Cha nuôi yêu quý, con đã lên thuyền rồi, bây giờ đang ngồi ghế salon xem tivi, phong cảnh cũng khôngtệ, nhưng vẫn còn nhiều chỗ con chưa thể chơi được..."
"Con vẫn bình an là tốt rồi." Kiều cười nói, "Nghe nói, con gặp người quen sao?"
Biết Dạ Phong Dương đã đem chuyện Hoàng Phủ Diệu Dương ra thông báo với Kiều, Lãnh Tiểu Dã cũng không thèm giấu diếm làm gì. "Đúng vậy, y hệt một viên kẹo mè xửng, phiền chết mất."
"không cần lo lắng, chú đã nói chuyện với Dương, cậu ta sẽ cô gắng sắp xếp một kế hoạch hoàn chỉnh. Còn nữa, bọn chú đã điều tra được, trước khi Tống An Nhã chết, đã có người đến thăm cô ta, con có thể đoán được là ai không?"
Lãnh Tiểu Dã ngồi thẳng dậy, "Chẳng lẽ... Là kẹo mè xửng sao?"
"Đúng vậy." Giọng nói của Kiều có chút trầm thấp, "Hơn nữa... Chú có đầy đủ chứng cứ nghi ngờ anhta."
"Có chứng cớ?"
"không đâu, tay của đối phương rất sạch sẽ."
Lãnh Tiểu Dã khẽ thở một hơi.
"Có vẻ cháu đang rất căng thẳng." Kiều nói.
Giọng nói Lãnh Tiểu Dã có chút bất đắc dĩ, "Chú cũng biết mà, tuy con nói dối như vậy, nhưng con chả thích tí nào."
một câu dối trá, sẽ được sử dụng, đó không phải cuộc sống mà cô thích.
Kiều rất quen thuộc với ý kiến của cô, đương nhiên cũng biết tính cách cô, tuy nha đầu kia không kiềm chế được vẻ khinh cuồng, nhưng lại là một đứa trẻ đơn thuần.
"Nếu con muốn rời khỏi nơi đó..., chú sẽ sắp xếp cho con."
Lãnh Tiểu Dã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168478/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.