Ba!
Đèn, sáng lên.
cô theo bản năng nhìn sang, chỉ thấy Hoàng Phủ Diệu Dương vẫn mặc chiếc áo sơ mi, nhưng nửa người dưới chỉ còn mảnh quần lót, cũng không biết anh đã cởi đôi giày da thế nào, toàn bộ đều nằm trên sàn.
Ánh mắt đảo qua giữa hai chân anh, cô bối rối dời mắt đi chỗ khác.
Hoàng Phủ Diệu Dương đi tới, thuận tay đóng cửa phòng tắm lại.
"Em thích tắm vòi sen hay bồn tắm lớn?"
"Tôi... Tôi..." Lãnh Tiểu Dã dùng sức giữ chặt váy, "Tôi..."
Hoàng Phủ Diệu Dương không nói gì, anh giơ tay lên, tháo hết nơ, rồi cởi từng cúc áo.
Động tác cũng anh không vội vã, như một người thợ săn chuẩn bị săn bắt con mồi của mình, động tác nhàn nhã, nhưng lại không có vẻ chắc chắn.
Chiếc cúc cuối cùng cũng được tháo ra, Hoàng Phủ Diệu Dương vươn tay cởi áo, sau đó lại cởi tất, tiếp theo lại vươn tay đến bên hông...
Lãnh Tiểu Dã lập tức xoay mặt, nhìn lên trần nhà.
anh từng bước đi tới, cô từng bước lùi lại, mãi đến khi tới đường cùng, không thể lùi lại được nữa, thân hình cao lơn của anh bao phủ lấy cô.
"đã chọn xong chưa?"
Lãnh Tiểu Dã không dám ngẩng đầu, sợ nhìn phải những gì không nên thấy, hơn nữa, cô còn sợ anh có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô, nên cô chỉ có thể nhìn thẳng.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cơ thể của anh cao to như vậy, mà cô lại nhìn thẳng, thì đành chịu nhìn khuôn ngực của anh.
anh chàng này nhất định thường xuyên tập thể hình, cơ bắp của anh tính là to lớn, nhưng lại trơn nhẵn.
Làn da lúa mạch, trên cổ còn mang thêm một chiếc nhẫn màu vàng.
Dưới ánh đèn, chiếc nhẫn vô cùng lấp lánh.
Hoàng Phủ Diệu Dương nâng tay, chống lên bức tường sau lưng cô, đem mặt tiến gần tới cô.
"Hay là, để tôi giúp em chọn?"
"Tôi... Tôi..." Lãnh Tiểu Dã cố gắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168530/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.