Edit: Numxxi
Beta: Bánh Đậu
Lão quản gia nhăn mày lại chạy đến, " Tiểu thư Liliane, hãy lập tức đem chó của ngài thu lại đi!"
Liliane nhún nhún vai, "Tôi sẽ thử xem!"
Xoay người, nàng nâng tay nắm lấy môi, thổi ra một tiếng huýt dồn dập.
Điều này không thể làm cho Ma Vương dừng lại, rõ ràng chính là mệnh lệnh bảo nó giết người.
Ma Vương nhận được mệnh lệnh, lập tức mắt lộ ra hung dữ, toàn thân lông màu đen đều dựng đứng, nhe ra hàm răng sắc nhọn, chầm chậm từng bước từng bước nhằm tới gần Lãnh Tiểu Dã.
"Xong đời!" Liliane nhún nhún vai, "Ma Vương hình như không thích cô ta, hoàn toàn không nghe theo của sự chỉ huy của tôi nữa rồi!"
Lão quản gia sớm đã đoán được sự lộn xộn của cô ta, lúc này thâm trầm mở miệng, "Tiểu thư Liliane, Lãnh tiểu thư là khách quý của bá tước tiên sinh ngài, tốt nhất ngài không nên để cho chó của mình làm cô ấy bị thương."
Liliane xem thường, "Ông đang uy hiếp tôi sao, quản gia tiên sinh?"
"Meo meo!"
Tiểu Tuyết nép mình ở sau bình hoa trên bàn ăn, mắt thấy con chó lớn tới gần, sợ tới mức cả người đều co rúm lại thành một khối.
Mục tiêu của Ma Vương vốn là Lãnh Tiểu Dã, nhưng lại bị Tiểu Tuyết hấp dẫn đi lực chú ý, lập tức liền nhảy lên cái bàn, há mồm tiến về phía Tiểu Tuyết mà cắn tới.
Mắt thấy đại gia hỏa nhằm về phía Tiểu Tuyết, Lãnh Tiểu Dã trong lòng quýnh lên, không kịp suy nghĩ nhiều, tiện tay nắm lấy một cái ghế, chọi về hướng Ma Vương.
Oành!
một tiếng động dữ dội vang lên, Ma Vương kêu rên thảm thiết ngã từ trên bàn xuống, móng vuốt kéo theo khăn trải bàn, vì chuẩn bị bữa sáng cho Lãnh Tiểu Dã nên trên bàn còn có bình hoa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168595/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.