"Cút ngay!" Liliane ghìm súng vòng qua bàn ăn, từng bước từng bước đi đến trước mặt Lãnh Tiểu Dã, "cô ta giết ma vương của tôi, hôm nay tôi sẽ bắt cô ta phải đền mạng!"
Lão quản gia chỉ là dùng thân thể của chính mình che chở Lãnh Tiểu Dã, mấy người cận vệ cũng giơ súng lên, một lần nữa nhắm thẳng Liliane.
Cận vệ của Liliane thấy thế, cũng là xông lại bảo vệ chủ nhân của mình.
Người ở hai phe, giương cung bạt kiếm, không khí bên trong phòng ăn, trong nháy mắt khẩn trương tới cực điểm.
Lãnh Tiểu Dã xoay người, đem Tiểu Tuyết trong tay giao cho nữ giúp việc phía sau.
Giơ bàn tay lên, nhẹ nhàng mà đỡ lấy cánh tay lão quản gia, ý muốn đẩy hắn đi ra khỏi phía trước, chợt nghe cửa phòng khách truyền đến âm thanh trầm thấp gầm lên.
"Chuyện gì thế này?"
Nghe được giọng nói này, lão quản gia cùng cận vệ và nhóm người hầu đều âm thầm thở phào nhẹnhõm.
Bởi vì, bá tước tiên sinh đã trở lại.
Lúc này, Hoàng Phủ Diệu Dương đã phát hiện Lãnh Tiểu Dã bị mọi người vây quanh, lập tức liền bước tới.
Mọi người thấy anh, lập tức cúi người hành lễ.
"Bá tước tiên sinh."
Lãnh Tiểu Dã vốn dĩ bị mọi người vây quanh, Hoàng Phủ Diệu Dương cũng không có nhìn thấy gì, mọi người vừa lui ra, người của cô liền bại lộ.
Nhìn thấy một bên ống quần của cô bị xé toạc ra, Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức nhíu chặt mày.
Liliane nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương, trong lòng sinh ra sợ hãi, vội vàng xoay lại đem súng xuống nhét vào trong tay cận vệ, sau đó liền xấu xa kiện cáo, "Bá tước ca ca, anh cần phải lấy lại công bằng cho em, Ma Vương của em vốn cũng không có trêu chọc gì sủng vật của anh, vậy mà cô ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1168598/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.