Editor: thutrang811
Hoàng Phủ Diệu Dương vừa đứng ở cửa khoang máy bay, nhìn bộ dạng của nó qua của sổ, môi mím lại thành một đường thẳng.
Đưa tay qua chỉ, Lãnh Tiểu Dã dùng bàn tay của mình cầm bàn tay của anh, nắm chặt an ủi.
Arthur đứng tại chỗ, nhìn máy bay trực thăng dần dần bay xa, cuối cùng xoay người, đi về hướng thảo nguyên.
Mới đầu đi một chút dừng một chút, sau đó liền chạy.
trên máy bay, Lãnh Tiểu Dã thông qua vệ tinh nhìn thấy bộ dạng của nó trên màn hình máy tính, chỉ khẽ cong khóe môi.
"Xem ra, nó vẫn thích được tự do."
Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn bộ dạng của Arthur, cũng là khẽ thở phào nhẹ nhõm.
" Quay đầu máy bay, đi theo.”
Phi công đáp một tiếng, đem trực thăng quay đầu, đi theo hướng Arthur đã đi.
Bọn họ đương nhiên không có khả năng cứ rời đi như vậy, mà muốn đi theo nó quan sát vài ngày, xác định tình huống của Arthur sau khi được tự do.
Cách Arthur khoảng 3km, máy bay trực thăng lại bắt đầu hạ cánh xuống.
Sau khi cửa mở ra, có hai chiếc xe việt dã chậm rãi theo sau chiếc máy bay đang hạ cánh, tất cả mọi người tất cả mọi người chuẩn bị xuống máy bay, ngồi trên hai chiếc xe khác biệt.
Lượng dầu trên trực thăng đã gần hết, cần đến địa điểm gần đây để lấy thêm.
Mấy ngày kế tiếp, Hoàng Phủ Diệu Dương cùng Lãnh Tiểu Dã sẽ luôn luôn dùng xe xa xa theo dõi Arthur, quan sát tình huống của nó, thẳng đến xác định nó có thể thích ứng cuộc sống nơi này, mới có thể chân chính rời đi.
Máy bay trực thăng lại bay xa, hai chiếc xe việt dã ngay lập tức chậm rãi tới gần hướng đi của Arthur...
...
…
Địa Trung Hải.
trên chiếc thuyền du lịch sang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1169123/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.