Editor: Vũ Cát Gia Gia
" Dạ, tướng quân!"
Vài cái đại quân lập tức đáp ứng, Hoàng Phủ Diệu Dương liền ẩn thân theo bụi cỏ sau thẳng người lên đi.
trên tay căng thẳng, cánh tay đã muốn bị một cái tay nhỏ bắt lấy.
Lãnh Tiểu Dã theo trên người rút súng lục ra đưa tới trong tay của anh, "Cẩn thận."
"Yên tâm đi, không có việc gì." Tiếp nhận súng lục nhét vào trong túi, Hoàng Phủ Diệu Dương làm một cái thủ thế, thấp người chạy xuống sườn núi.
Lãnh Tiểu Dã ở trên sườn núi tìm một cái chỗ cao, một lần nữa ẩn núp lúc xuống.
Hoàng Phủ Diệu Dương liền cùng La Y trung đội trưởng theo cánh đồng cao hướng đến doanh địa, mặt khác ba cái đại quân thì theo một đường chính giữa vào con sông, cẩn thận lẻn vào con sông, đem súng để ở trên đầu hướng về cạnh doanh trại phía sau chìm tới gần.
Người đang trên cao, Lãnh Tiểu Dã cũng là tuyệt không dám thả lỏng.
cô ở nơi này an toàn nhất, nhưng cũng là người quan trọng nhất.
Người đang chỗ cao có thể nhìn chung toàn cục, hiện tại quyền chỉ huy toàn bộ cuộc chiến nằm ở tay cô, cô cần phải phán đoán tình huống chuẩn xác nhất, đồng thời phải cam đoan mấy người họ an toàn trở về.
Điều chỉnh tốt kính cự li trên súng bắn tỉa, nhìn ban đêm cô cẩn thận quan sát đến động tĩnh hai phe đội ngũ.
một bàn tay đỡ lấy bộ đàm nhẹ giọng mở miệng.
"Có thể nghe được thanh âm của tôi không?"
"Có thể."
"Có thể."
Mấy người thanh âm lần lượt truyền tới.
Bởi vì là theo trên đất bằng tới gần, Hoàng Phủ Diệu Dương cùng La Y trước hết tới gần doanh địa, đưa tay che ống nghe bộ đàm anh thấp giọng mở miệng.
"anh cùng La Y đã muốn vào chỗ!"
"Em thấy được." Lãnh Tiểu Dã nhìn nhìn con sông bên kia, ba cái đại quân còn đang cẩn thận ẩn thân, vì không muốn bị đối phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-lua-mua-dong/1169146/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.