4.
Giữa đồng quê thôn dã vốn luôn yên tĩnh lại như được đám đuốc lửa kia làm sôi sục cả lên, chiếu sáng một vùng rõ như ban ngày.
Bùi Tịch đang đứng trước đó.
Ngọn lửa không đốt cháy được sự tà ác trong mắt chàng, mà thay vào đó là đốt đi toàn bộ hi vọng trong mắt ta.
Nụ cười Bùi Tịch mang đầy cảm giác đáng sợ: “A Uyển à, nàng đi đâu vậy?”
Câu hỏi chẳng cần lời đáp.
Dù sao ta cũng không có tư cách trả lời.
Dưới cái nhìn của ta, Bùi Tịch giơ tay lên.
Những kẻ mặc đồ đen nhanh chóng rút lui, phía sau Bùi Tịch là dân làng đang bị bắt trói.
Dì Lý bị bịt miệng nhìn ta tuyệt vọng rồi lắc đầu không ngừng.
Búi tóc luôn được dì chải chuốt tỉ mỉ bây giờ lại xõa rượi nhếch nhác, thậm chí chiếc trâm bạc dì ấy luôn trân trọng cũng bị ném xuống dưới đất.
Nhưng dì vẫn không thèm để ý đến nó, chỉ nhìn chằm chằm vào ta lắc đầu nguầy nguậy.
Dì muốn ta chạy khỏi nơi này.
…
Ta nhìn con đường phía trước bị vây kín bởi thuộc hạ của Bùi Tịch, lại nhìn những dân làng vô tội đang bị bắt trói quỳ dưới chân chàng chờ bị phán xét.
Đôi chân ta như bén rễ, chôn gốc không thể động đậy.
Bùi Tịch không di chuyển, cũng không có ý muốn thả ta đi.
Kể từ lúc chàng bắt lấy Trần trưởng thôn vốn bị mù, cũng là một thấy tướng số ra uy h.i.ế.p, ta đã hiểu chàng muốn làm gì.
Chàng như lang hùm hổ sói đến từ nơi kinh thành cao quý, sẵn sàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-nen-ben-song-cua-tay/1763756/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.