"Anh nghi ngờ Barton?" Thẩm Tầm không khỏi hỏi Trình Lập trên xe đến nhà trọ.
"Anh không nói thế." Anh liếc nhẹ cô một cái.
"Cố làm huyền bí." Thẩm Tầm tức giận đáp, mở nắp chai ngẩng đầu uống nước.
"Em cứ coi anh dẫn em đi hẹn hò." Anh nhìn về phía trước, nhàn nhạt nói.
Thẩm Tầm bị sặc nước, ho khan vài cái.
"Từ từ nào, người bạn nhỏ." Trong giọng nói của anh mang theo ý cười.
"Trình đội đang tán em sao?" Cô phản kích.
"Em còn cần tán à?"
Ngụ ý là chưa cần tán cũng đã chủ động tìm tới cửa, gây sóng gió.
Thẩm Tầm bị anh chặn không nói được lời nào, đành quay đầu ngắm phong cảnh.
"Em nghĩ nói với Barton như nào chưa?" Anh lại hỏi, trong xe yên tĩnh, giọng nói của anh giống như tiếng đàn Cello, trầm thấp ngọt ngào.
"Nói em sắp đi rồi, khả năng sẽ ra nước ngoài, không biết lần sau khi nào gặp lại, cho nên muốn gặp lại anh ta." Cô lại do dự, "Bọn họ sẽ tin sao?"
Trình Lập khóe miệng hơi co giật: "Bọn họ tin hay không cũng không quan trọng, em chỉ cần tìm một lý do bên ngoài là được."
"Em định giới thiệu anh thế nào?" Anh lại hỏi.
"Bạn trai em," cô quay đầu nhìn sườn mặt nghiêng của anh, "Thêm nữa, đội trưởng đội chống m a túy."
"Ừm, nếu bọn họ thật sự có vấn đề, chưa chắc không biết thân phận thật của anh, nói thật cũng không sao." Anh dừng một chút, "Về phần bạn trai... có thể."
"Cái gì có thể?" Thẩm Tầm hai mắt sáng lên, nhìn thẳng anh.
"Có thể chính là...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-o-phia-nam-dam-may/1640208/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.