Tôi rời khỏi bàn làm việc, tiến đến tủ quần áo. Trước đây tôi rất ít mua sắm nhưng sau này vì công việc nên cũng cần vài bộ đồ dự tiệc.
Trong tủ, chiếc váy ren nổi bật với sắc đỏ rực rỡ làm lu mờ tất cả các trang phục khác. Lần duy nhất tôi mặc nó chính là trong buổi tiệc của tập đoàn Bảo Hoà, khi ấy tôi xuất hiện với tư cách vợ chưa cưới của Nguyên Bảo.
Tôi vào phòng tắm, gội đầu, tắm rửa sạch sẽ, sau đó sấy khô tóc rồi thay bộ váy ren đỏ. Chất liệu ren có vẻ mềm mại dịu dàng còn màu đỏ thì đầy gợi cảm, thiết kế bó sát người càng làm nổi bật đường cong trên cơ thể.
Chiếc váy ấy mặc trên người tôi khiến chính tôi cũng có cảm giác vừa kiêu sa vừa quyến rũ, tựa như yêu nữ câu hồn. Đêm tiệc ấy có rất nhiều người đều chú ý đến tôi nhưng trong mắt tôi chỉ có Nguyên Bảo.
Trước anh ấy, tôi chưa từng có ý nghĩ sẽ trao thân cho ai khác.
Nhưng Nguyên Bảo không cần tôi, sự giữ gìn của tôi đối với anh ta chẳng có ý nghĩa gì.
Tôi trang điểm tỉ mỉ rồi tự nhìn lại thành quả của mình.
Người phụ nữ trong gương tóc đen dài bồng bềnh như mây, đôi mắt được trau chuốt đầy vẻ ma mị, môi đỏ căng mọng khiêu khích, chiếc váy ren bó sát khiến cho đường cong chữ S càng thêm bắt mắt.
Chồng tôi không cần tôi, vậy thì tôi giữ gìn thân thể mình cho ai?
Bar Thuỷ triều đỏ.
Tôi ngồi ở quầy bar, dưới ánh đèn mờ ảo nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-o-phia-sau-em/439989/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.