Bóng tối bủa vây làm tôi có phần hoảng loạn, không thể nhìn rõ người đàn ông này là ai, chỉ cảm thấy hơi thở và bàn tay lạnh lẽo của anh ta.
Đừng nói là tôi từ nữ phụ trong ngôn tình và đam mỹ lại sắp thành nhân vật siêu phụ nhưng không thể thiếu trong tiểu thuyết trinh thám kinh dị, đó là nạn nhân. Tôi không thích thế chút nào.
- Ai? –Tôi trấn tĩnh lại, cố gắng để giọng nói của mình không run rẩy.
Cơ thể người đàn ông áp sát vào tôi, đôi môi của anh ta chờn vờn bên tai, di chuyển dần dần đến cằm, cuối cùng dừng lại ở môi tôi.
- Mới ít ngày không gặp mà em đã quên tôi à? –Thanh âm trầm khàn đầy quyến rũ cùng mùi bạc hà mát lạnh tràn vào mũi làm tôi cứng đờ người.
Là anh ta, người đàn ông uống whisky.
Trong nháy mắt tôi liền thả lỏng, tuy là người này có phần đáng sợ nhưng không phải một tên giết người hàng loạt là được rồi.
- Anh theo dõi tôi?
- Tôi đến dự tiệc, là tự em chạy tới trước mắt tôi, không thể trách tôi được!
Hơ, xem ra thật sự là tình cờ trong truyền thuyết rồi. Từ sau cuộc điện thoại lần trước đã nửa tháng trôi qua, anh ta không có động tĩnh gì, tôi cứ nghĩ mọi chuyện thế là xong, có lẽ anh ta đã tìm được mục tiêu mới hứng thú hơn.
Cái này không phải là quả báo chứ, tôi tuy là nhân vật phản diện nhưng đã làm gì xấu xa quá đâu, chẳng qua tôi mới cổ động Kim Ngọc theo đuổi Nguyên Bảo, chọc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-o-phia-sau-em/440004/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.