Mới ở thôn họ Đào có hơn mười ngày mà ngày nào Đào Sơ cũng cảm thấy bản thân kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cũng trong khoảng thời gian này cô phát hiện ra rằng nếu không cho chàng thiếu niên im lặng thần bí kia tiếp xúc với nước thì vảy đuôi rồng của anh sẽ mất đi ánh sáng và bắt đầu chuyển sang màu đen.
Vì thế mỗi ngày Đào Sơ đều phải giúp anh “tắm rửa”.
Những lúc nằm đợi trong bồn tắm mà thấy chán quá thì anh thường đong đưa phe phẩy cái đuôi rồng của mình, mỗi lần anh làm thế thì hồi sau căn phòng tắm nhỏ lại biến thành mớ bữa bộn.
Những lúc như vậy Đào Sơ phải đi vào dọn dẹp lại, dọn xong thì ngồi xổm trước mặt anh nhỏ nhẹ yêu cầu anh đừng đong đưa chiếc đuôi của mình nữa.
Nhưng cô cũng không biết liệu anh có nghe hiểu lời mình nói hay không.
Thời tiết gần đây nóng hơn trước rất nhiều, ánh nắng như thiêu đốt rọi xuống khiến mặt đường được lát đá trong thôn trở nên nóng như cái bếp nướng, Đào Sơ tưới nước cho những chậu cây xanh đặt trên bậu cửa sổ nhỏ xong thì vào xem nồi mì đang nấu của mình.
Sáng hôm nay cô được bà Lâm nhà kế bên gọi đi cùng bà để lấy một số vật tư cứu trợ được chuyển từ nơi khác đến, ngoài một số nhu yếu phẩm hàng ngày ra thì gạo và mì là thứ được cho nhiều nhất.
Một ông chú ở trạm cứu trợ thấy Đào Sơ gầy yếu nên đã giúp cô xách đồ về.
Đào Sơ đưa cho chú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-rong-cua-em-son-chi-tu/2773048/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.