Đào Sơ bị Tư Nguyện bóp cổ sắp không thở nổi, cô không còn sức để phát ra bất kỳ âm thanh nào, khuôn mặt vốn trắng nõn lúc này đã đỏ lét, có giãy thế nào cũng chẳng thoát khỏi bàn tay của hắn ta.
“Tư Nguyện!”
Lúc Đào Sơ sắp tắt thở vì thiếu oxy, dưới tình huống ngàn cân treo sợi tóc A Linh rút cây trâm bạc trên đầu mình xuống đâm mạnh đầu nhọn của cây trâm vào mu bàn tay Tư Nguyện.
Trâm cài sắc nhọn đâm thủng mu bàn tay của Tư Nguyện làm máu phun ra tung toé, song hắn ta vẫn bình tĩnh như chẳng cảm nhận được chút đau đớn nào, hắn vẫn bóp chặt lấy cổ họng Đào Sơ nhưng lực tay đã thoáng nới lỏng một chút, cho Đào Sơ thở d ốc được một hồi.
Lúc đôi mắt đen kịt kia nhìn sang A Linh thì trong đôi mắt ấy đã phủ đầy giông tố.
Hình như hắn ta vừa nhớ lại mấy chuyện mà trước giờ mình không dám nhớ đến, trong phút chốc cơn giận dữ át hết lý trí của hắn ta, “Em thật sự muốn làm thế thật sao A Linh?”
“Em đừng ép tôi…” Hắn ta hít sâu.
A Linh nghe mấy câu này của hắn ta xong mà thấy buồn cười quá thể, “Nếu anh muốn giết cô ấy thì giết tôi trước đi.”
“Dù sao cũng đâu phải lần đầu tiên anh giết tôi đâu, nhỉ?”
Cô ấy cố gắng để bản thân nói năng bình thường nhất có thể, câu nói thì nhẹ tênh nhưng nó lại như lưỡi dao sắc bén đâm sâu vào trái tim vốn đã chẳng còn chút dịu dàng, tử tế nào của Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-rong-cua-em-son-chi-tu/2773096/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.