Về phía nó, không biết hắn bị cái gì mà cứ ghé sát mặt hắn vào mặt nó.
“Mặt mình dính gì à, anh ta định lau mặt dùm mình sao” – Nó thầm nghĩ * uôi chị ngây thơ quá*
- Ơ...ờm...ưm... trễ rồi đi ăn thôi – Thấy tình hình có vẻ không ổn, nó lên tiếng đẩy hắn ra rồi chạy ào vào nhà vệ sinh, không quên để lại một câu cho hắn – Đi vệ sinh lát.
Hắn bỏ hai tay vào túi, cười mãn nguyện nhìn theo bóng của nó: Đây là lần đầu tiên nó rủ hắn đi ăn.
**** Trong nhà vệ sinh****
Nó trầm mặc nhìn vào gương, sau đó vẻ mặt hoảng hốt la lên:
- Uôi, ai xinh gái thế này – Nói xong nó xả nước rửa tay, vừa rửa vừa hát.
- Bớt tự sương đi cô.
- Ôi giật cả mình, quái, sao ở đây – Nó giật mình quay lại thì thấy hắn đang khoanh tay đứng dựa lưng vào tường, miệng cười gian xảo.
“Hic mất hình tượng dễ sợ” – Nó thầm nghĩ.
- Nhà vệ sinh nữ đó ba, ra ra lẹ giùm cái – Nó chề môi.
- Tôi đợi em.
- Được rồi đi thôi, đồ biến thái – Nó sấy tay rồi cầm cái giỏ đi ra ngoài.
Hắn cười tươi rồi vòng tay qua eo nó.
- Bỏ ra coi – Nó nhăn mặt gỡ tay hắn ra, đúng là đồ biến thái mà.
- Không bỏ hihi.
- Đúng là biến thái mà grrrr – Nó giận dỗi bước ra ngoài thì gặp Khang. Anh ta thấy nó thì mắt sáng hẳn lên.
- Chào cô.
- Xin chào anh là...
- Tôi là Trịnh Trọng Khang,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-se-khien-em-noi-em-yeu-anh/1492031/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.