"Thật sao?" Sói Lớn nhướng mày, cất giọng dụ dỗ: "Cậu bắt đầu muốn lên giường với tôi từ lúc nào?"
"Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh..." Chó Lớn hoàn toàn mơ màng, ánh mắt khao khát nhìn Sói Lớn, như thể đang tiết lộ bí mật gì đó, cậu nhỏ giọng nói: "Tôi còn mơ về anh nữa. Trong mơ, tôi cũng như bây giờ..."
"Như bây giờ là như thế nào?"
"Như bây giờ..." Chó Lớn mụ mị cười một cái, môi hơi chu ra, muốn hôn nhưng lại không dám: "Hôn anh."
Sói Lớn giữ chặt cậu, xoa xoa đầu cậu, mái tóc mềm mại dưới ánh đèn càng trở nên quyến rũ lạ thường.
Hắn hừ lạnh một tiếng, cả người tỏa ra vẻ nguy hiểm, mở miệng nói: "Hóa ra lúc đó cậu có lòng tham mà không có gan nhỉ."
"Ưm..." Chó Lớn không hài lòng, cố gắng gạt tay hắn ra để rúc vào, lại bắt đầu rên rỉ.
"Được rồi, ngồi ngay ngắn lại." Sói Lớn vừa buồn cười vừa ra lệnh.
Sói Lớn vừa thay đổi sắc mặt, cậu đã rụt cổ lại, ánh mắt vẫn còn mơ màng, miễn cưỡng ngồi thẳng lên, nhưng vẫn không rời mắt khỏi gương mặt của Sói Lớn. Khi không say, cậu nhát gan, chỉ dám lén lút nhìn trộm; nhưng bây giờ say rồi, đôi mắt như thể dính chặt vào hắn.
Tình hình này đã không thể tiếp tục xem đua xe bình thường được nữa, Sói Lớn quyết định đứng dậy, kéo cậu ra ngoài.
"Này, anh Sói." Chim Lớn bước tới.
"Các cậu trông chừng Báo Lớn." Sói Lớn lạnh lùng dặn dò: "Chú ý hành động của anh ta."
"Vâng."
Sói Lớn dẫn theo Chó Lớn say khướt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-soi-muon-an-thit-roi-than-luong-dien/2041654/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.