Chương 11
Tiếng mẹ anh vừa dứt, Lục Tử Sâm đã không bình tĩnh nổi, anh ngồi thẳng lưng dậy, nghiêm túc nói với mẹ mình.
“Mẹ à, thứ nhất, mẹ cần hỏi tâm ý của cả con và em ấy, xem hai người đối với nhau là tình cảm như thế nào. Thứ hai, con không muốn bị ép buộc, hôn nhân của con phải do con tự quyết định”
Bạch Mẫn Hoa gườm mắt nhìn con trai, không nghĩ con trai mình lại phản ứng mạnh như vậy, bà đánh mắt qua chồng muốn ông lên tiếng.
Nhận được ánh mắt từ vợ mình, Lục Minh Thành hắng giọng lên tiếng.
“Mẹ con nói không sai, con lớn tuổi rồi cần kết hôn, nhưng con nói cũng đúng. Chuyện hôn nhân không thể ép buộc được, có ép thì cũng sẽ sượng thôi, ta cho con thời hạn trong năm sau không thì con khỏi cần về”
Nói xong một tràng dài, ông đứng lên đi thẳng vào phòng đọc sách, mặc vợ đang tức đến dậm chân.
“Bác gái à, cháu thấy cả anh và cháu có lẽ không thích hợp, cháu cũng không muốn phá vỡ tình cảm anh em này, về chuyện ân tình bác không cần để ý đâu”
Chu Phượng Vũ nhẹ giọng nói với mẹ anh, cô quay qua anh mỉm cười, anh gật đầu hài lòng, bà nhìn hai đứa thở dài một hơi, đưa tay gõ lên đầu anh một cái.
“Con cứ liệu hồn với mẹ đấy”
Lục Tử Sâm xoa đầu kêu đau, đứng lên ôm lấy mẹ nịnh nọt, theo bà vào phòng đọc sách với ba, Chu Phượng Vũ nhìn theo bóng lưng hai người, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-that-dang-so-ma-that-that/1581498/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.