Dọc theo con đường ở thành phố Băng Băng cứ mon men đi trên vỉa hè. Có tâm trạng thật khó diễn tả ngay lúc này. Thật ra nghe xong cô như rất bình thường nhưng cô lại đang sốc.
Từ nhỏ cô lớn lên bên Vương Hạo sao lại không biết anh từng có bạn bè nào chứ? Chẳng phải anh chỉ đi học rồi về nhà, đôi lúc thì theo ba đi học hỏi công việc ở công ty sao? Ngoài những lúc đó ra cô đều dính anh như keo dán sắt. Bây giờ chui đâu ra cô bạn Đồng Đồng ấy? Minh Khải nếu cô nhớ không lầm thì lúc nhỏ cô từng gặp hắn à không cũng cách đây 8 năm. Lúc đó cô mới 11 tuổi. Hắn so với bây giờ thì lúc đó đáng yêu hơn.
Suy nghĩ suy nghĩ... Lát sau người Băng Băng đập mạnh vào ai đó. Mũi cô đụng vào cằm người đó, Băng Băng đau đớn đưa hai tay lên ôm mũi, đúng hơn là bịt mũi lại, cô "Aaaaa" lên khiến người xung quanh đang đi đường quay lại nhìn cô, thấy không có chuyện gì mọi người ai lại làm việc đó, đường ai lại bước tiếp.
Ngẩng đầu lên nhìn người cô mới đụng. Một người đàn ông, hắn ta đang nhìn chằm chằm vào cô. Cô ghét ai nhìn cô như vậy liền quát:"Nhìn gì chứ? Không định xin lỗi tôi à!"
Ngày gì vậy không biết, lúc này đã ăn cái tát chưa được trả lại bây giờ còn bị ăn cái cằm cứng rắn đó vào mũi.
Nếu mũi cô là mũi giả chẳng phải sẽ gãy mất rồi sao chứ.
Người con trai đó nhìn Băng Băng, mặt không mấy cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trai-em-yeu-anh-duoc-khong/542465/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.